1.
Tất cả chúng ta đều biết, trong tiểu thuyết ngôn tình, một người đàn ông trẻ tuổi vừa đẹp trai vừa quyền lực, tất nhiên anh ta phải có chút tật xấu gì đó. Để anh có thể giữ mình trong sạch, mất đi cái dục vọng trần tục kia, cuối cùng bị nữ chính hoàn toàn chiếm hữu từ thể xác đến trái tim.
Ví dụ như đau đầu/mất ngủ/đau dạ dày chỉ có nữ chính mới chữa được, chẳng hạn như chứng sợ phụ nữ đến rối tinh rối mù nhưng lại không sợ nữ chính, lại ví dụ như, thích sạch sẽ đến hận không thể mong thế giới vi khuẩn biến mất nhưng lại miễn nhiễm bệnh sạch sẽ với nữ chính.
"Tôi có bệnh,
Mà em là liều thuốc duy nhất của tôi."
Thật lãng mạn.
Đáng tiếc, tôi lại là nữ phụ.
Thường được gọi là một trong các nguyên nhân gây ra bệnh cho nam chính/nam phụ.
2.
"Cô Tống, cô có thể đọc trước bản thỏa thuận này một chút."
Người đàn ông đối diện đẩy tới một văn kiện, nói là đẩy, nhưng thật ra chỉ là ngón tay đặt ở trang bìa văn kiện, miễn cưỡng làm động tác tiến lên.
Tôi nhận thấy rằng hắn nhanh chóng rút tay lại sau khi tôi cầm vặn kiện, ngón tay tiếp xúc với văn kiện nhanh chóng lau qua ống tay áo, giống như chậm một giây thôi sẽ dính phải thứ gì đó bẩn thỉu.
Tôi bĩu môi, uống một ngụm cà phê, cúi đầu xem văn kiện.
Mấy phút sau, tôi quyết định tăng cường phán đoán của mình về thuộc tính của người này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-vat-cua-than-linh/2789995/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.