4.
“Đỗ Thời Ý, có chuyện gì với cô vậy? Cô không phải là nữ chính sao?” Tôi hận rèn sắt không thành thép. (ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn)
“CMN tôi cũng muốn biết đây trời.” Đỗ Thời Ý vén váy, mặc kệ hình tượng đặt mông ngồi bên cạnh tôi. “Uổng công nửa tháng nay tôi đã giảm cân để có thể trở nên giống một Tiểu Bạch Hoa ôn nhu, ai dè tên họ Trình kia lại không muốn “mua” chứ.”
(Tiểu Bạch Hoa: Một cô gái dáng vẻ yếu đuối, đáng thương, xinh đẹp như hoa, hơi một chút là rơi nước mắt nhưng sâu bên trong lại là kẻ âm hiểm, độc ác, dựa vào vẻ bề ngoài của mình mà lấy được sự đồng cảm – Theo Baidu).
Cô ấy nghĩ đến điều gì đó, hít một hơi thật sâu, cười dữ tợn nói: “Anh ta còn nói tôi rất nặng.”
Vẻ mặt cô ấy hiện rõ “Bà đây muốn giết ch.ế.t hắn ta.”
“Cô nhớ lại cốt truyện ban đầu đi.” Tôi cắt ngang lời cô ấy nói, tránh cho cô ấy bùng nổ ngay tại chỗ “Chẳng lẽ miễn dịch của Trình Hi Uyên với cô là phải tăng dần á?”
“Không thể nào?” Đỗ Thời Ý cẩn thận suy nghĩ lại: “Tôi nhớ rõ theo cốt truyện ban đầu thì hình như là một buổi tiệc rượu? Hoặc có lẽ là một cuộc đàm phán ở công ty? Tôi đoán hẳn là tôi vô ý đụng phải anh ta, sau đó anh ta phát hiện bệnh cuồng sạch sẽ của mình không có phản ứng với tôi nên anh ta đã rất sốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-vat-cua-than-linh/2789993/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.