Trời cứ đổ mưa mỗi lúc một nặng hạt, Khả Hân ngồi trên ghế vẫn chưa hết khóc, tay và chân vẫn bị trói chặt bằng sợi dây thừng. Thế Phong ngả lưng dựa vào ghế bành, hắn đốt một điếu thuốc rồi lấy điện thoại bấm số điện thoại gọi cho ai đó. Gương mặt hắn không còn tức giận như ban nãy, chân mày đã dẫn ra, thong thả chờ đối phương bắt máy. Bên kia đã nhận cuộc gọi, hắn mở loa ngoài rồi cùng đối thoại, một giọng nam vang lên ở phía bên kia...là Thành Xuyên...
- Alo...tôi nghe đây!
- Chắc là mày đang lo lắng lắm phải không?
Thành Xuyên im lặng hồi lâu như đang nghĩ điều gì đó
- Cậu...cậu đã đưa Khả Hân đi đâu? Cô ấy đang ở đâu?
- Bình tĩnh...tao đã làm gì cô người yêu bé nhỏ của mày đâu?
- Mày thả cô ấy ra...muốn gì thì nhắm vào tao!
Thế Phong thở dài một cái rồi gạt tàn thuốc trên tay mà nói
- Đưa xấp hồ sơ ghi lại cổ phần cho tao! Tao thả Khả Hân ra...
Khả Hân nghe thấy vậy liền gào lên bằng giọng khản đặc vì khóc quá lâu
- Thành Xuyên...anh đừng nghe hắn nói...đừng đưa tập hồ sơ cho hắn, đừng vì em mà đánh mất sự nghiệp của anh...
Thế Phong nghe thấy vậy liền tức giận, đứng dậy đi đến chỗ Khả Hân mà giáng xuống cô một cái bạt tay đau điếng người. Tiếng *bốp* vang lên đến đầu giây bên kia Thành Xuyên cũng nghe thấy
- Thế Phong..mày buông tha cho Khả Hân đi...cô ấy không liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-tha-toi-ra-/3741907/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.