Người đàn ông bịt mặt kia đẩy xe lăn lên một chiếc xe 16 chỗ, Thành Xuyên chạy bộ theo được một đoạn chỉ kịp nhớ biển số xe. Cô gái được đưa đi có vẻ như không mấy tỉnh táo, cô ấy không phản kháng lại khi bị đưa đi như thế. Anh chạy lại vào phòng của Khả Hân, tiếng chuông điện thoại gọi đến là Đình Văn
- Thành Xuyên, cậu đang ở đâu? Tôi đã đến bệnh viện rồi!
- Tôi đang ở trước phòng bệnh 603, cậu mau đến đây đi!
- Được rồi, tôi đến ngay!
Thành Xuyên như kẻ mất hồn ngồi trên dẫy ghế hành lang trước phòng bệnh, rốt cuộc là ai đã đưa Khả Hân đi cơ chứ? Nhưng cô ấy đã làm gì mà những người đó lại bắt cóc cô ấy? Chẳng lẽ mục đích của việc này chính là nhắm vào anh sao?
Những câu hỏi cứ quay vòng khiến đầu của Thành Xuyên muốn nổ tung. Tiếng bước chân đến gần, một thân ảnh cao lớn, mặc bộ cảnh phục oai vệ, đằng sau còn có thêm vài cảnh sát khác.
- Thành Xuyên...
- Đình Văn, cậu đến rồi! Đúng thật là có người đã bắt cóc Khả Hân!
- Cậu bình tĩnh lại, bọn tôi sẽ tiếng hành điều tra việc này. Cậu kể lại những điều cậu nhìn thấy khi nãy với tôi! Các đồng chí còn lại hãy lấy lời khai của y tá, bác sĩ có ca trực hôm nay giúp tôi!
Thành Xuyên bơ phờ, có vẻ anh đã khóc, anh kể lại tường tận những việc đã làm và những điều đã nhìn thấy khi nãy...Lòng anh đã rối như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-tha-toi-ra-/3741906/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.