Khả Hân nghe câu chuyện của Thành Xuyên kể như đang nghe một câu chuyện được bịa ra nên không dám tin dù đó là sự thật. Cũng phải, đến việc Thành Xuyên là giám đốc mới của công ty cô còn không biết thì làm sao dám tin những điều anh nói kia chứ. Thái độ của Khả Hân nhìn Thành Xuyên đầy nghi hoặc, anh cũng cười khẩy vì biết cô không tin điều đó
- Em không tin cũng phải! Đến việc anh làm ở công ty em còn không biết kia mà!
Khả Hân tròn mắt nhìn anh, nghe như tiếng sấm đánh xuống thật mạnh
- Anh...làm ở công ty?
- Công ty của nhà anh, tại sao anh không được làm?
Khả Hân nghe thấy đầu có chút chóng mặt, cảm giác cứ như CPU của máy tính làm việc quá công suất nên cháy vậy...Trong khoảng 30 phút mà cô đã tiếp thu quá nhiều nguồn tin sốc nên não không thể “ tiêu hoá” kịp. Cô liền hít một hơi rồi đáp lại anh
- Ờm...những chuyện này anh có thể đừng kể nữa không? Tôi sắp không tiếp thu nổi nữa rôi! Hôm khác...hôm khác sẽ nghe anh kể tường tận!
Thành Xuyên cười bất lực, anh gật đầu rồi mang ngăn cà mến kia vào trong để rửa, trong đầu anh nghĩ đến vẻ mặt ngờ nghệch của cô khi nãy mà không thể nhịn cười... Điện thoại trong túi anh reo lên, là ba Lê gọi anh để hỏi chuyện
- Dạ con nghe đây ba!
- Tình hình sao rồi con?
- Dạ...con đã nói rõ đầu đuôi mọi việc rồi...nhưng có vẻ như em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-tha-toi-ra-/3741897/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.