🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi xem phim xong thì anh dẫn vợ mình đi chơi tiếp, hai người ra ngoài đi dạo và ăn kem .

" Cảnh Tiêu kem rất ngon.

" Em chỉ được ăn 1 cây thôi, ăn nhiều không tốt đâu "

' Em biết rồi mà. " Mạn Sơ cười cười rồi ăn kem,cô ăn rất nhanh bởi vì để lâu thì kem sẽ tan chảy mất mà thôi .

Đi 1 hồi thì cũng cảm thấy mỏi chân cho nên 2 người đã tìm chỗ ngồi xuống .

Mạn Sơ ngồi xuống ghế đá, hướng này có thể ngắm nhìn thành phố về đêm,cảnh đúng thật là rất đẹp.

Ăn kem xong thì cô liền lấy điện thoại ra chụp hình .

" Ở đây đúng là đẹp thật. "

"Um."

" Anh ít đi chơi lắm,cho nên cũng không biết ."

Anh ít đi lắm sao "

'Ừm, lúc nhỏ còn đi vài lần nhưng lớn lên thì không đi nữa, anh không biết nên đi với ai cả,bây giờ có em cho nên anh mới đi đó. "

" Thật à "

"Đương nhiên rồi "

Công việc cũng khá là bận, nếu đi 1 mình cũng rất là chán,cho nên làm việc

xong thì sẽ về nhà còn không thì sẽ hẹn Lục Trạch hoặc Ngô Đăng đi uống

rượu hay là đua xe mà thôi ."

" Đua xe sao "

" Ừm,môn đó rất là thú vị đấy, lâu lâu bọn anh cũng hay chơi "

" Em nghe hơi sợ "

'Ừm, cũng có hơi nguy hiểm nhưng mà chơi nhiều cũng thành quen mà thôi "

"Ùm."

Chồng của cô không đi chơi mà thôi, chứ 1 khi đã chơi thì toàn chơi những trò mạo hiểm mà thôi, nghe xong thì Mạn Sơ cũng chỉ biết giật mình trong giây lát mà thôi ..

Lâu lắm rồi thì 2 người mới ra ngoài chơi như thế này, ngồi 1 chút thì trời cũng bắt đầu trở lạnh rồi, sau đó anh liền choàng áo khoác lên người cho cô .

" Anh làm gì thế, anh mặc đi ."

Em mặc đi, anh không lạnh ..

Cám ơn anh"



' Chúng ta là vợ chồng rồi, ơn nghĩa gì chứ "

Mạn Sơ sau đó liền dựa đầu vào vai của cô .

" Anh thật tốt với em ."

" Ừm, chỉ cần em yêu anh là được."

"Ùm."

Tay của Cảnh Tiêu choàng qua vai rồi ôm cô vào lòng .

Chụt. .ưm." Cảnh Tiêu hôn lên trán của cô 1 cái,ánh mắt nhìn vợ mình rất là âu yếm và tràn đầy sự yêu thương ..

" Um ..u."

"Ở đây đông Người lắm,đừng hôn nữa mà "

" Vậy chỗ kín đáo hơn là được đúng không "

'" Ý của anh là sao đây "

' Thì anh đang hỏi ý kiến của em đấy "

Cảnh Tiêu nói xong thì liền cạ cạ vào lỗ tai của cô.

" Anh đừng làm vậy mà.

" Vợ,em hết tới tháng rồi đúng không"

"Ừm, hết rồi ."

" Em biết là anh đang muốn cái gì mà

Em ..em .. là đang muốn cái đó sao .

Chúng ta vẫn chưa làm chuyện đó mấy tháng qua anh vẫn cố nhịn đấy "

" Vậy bây giờ anh chờ hết nổi rồi sao ."

" Gần như là vậy nhưng mà khi nào em sẵn sàng thì anh mới làm anh tôn trọng em ."

" Anh tuyệt đối sẽ không ăn ngoài đâu ."

" Em biết mà,em tin tưởng anh " Mạn Sơ cười cười rồi hôn lên má của anh 1 cái.

' Lát nữa về nhà sẽ cho anh

"Em hứa rồi đấy "

' Em hứa mà

Cảnh Tiêu cười như được mùa vậy, thật sự rất là hạnh phúc.



Bây giờ cũng đã tới lúc rồi, thấy Cảnh Tiêu mỗi đêm phải tắm nước lạnh khiến cho cô cũng sót cho anh lắm, nếu là người khác chắc cũng đã ép buộc cô rồi chứ không có như thế này đâu .

Hai người cưới nhau cũng lâu rồi nhưng mà cô vẫn cho anh ấy, bây giờ cảm thấy hơi muộn thì phải, nhưng mà có lẽ lúc trước chưa có tình cảm cho nên mới xa cách như thế này đây.

Còn hiện tại thì đã khác, 2 người đã thật sự yêu nhau cho nên những chuyện này cũng cảm thấy bình thường,và cô cũng muốn cho anh ấy tất cả những gì mà cô đang có..

Hai tay của Cảnh Tiêu và Mạn Sơ nắm chặt vào nhau ,cô nhìn anh rồi cười cười, hiện tại rất hạnh phúc với những gì mà mình đang có

Ngồi mấy tiếng đồng hồ thì 2 người cũng về nhà bây giờ cũng đã trễ lắm rồi .

Lúc nãy anh có uống 1 chút rượu, tuy không có nhiều nhưng mà trên người vẫn còn lưu lại 1 chút mùi hương .

Tửu lượng của anh rất cao cho nên sẽ không có say rượu.

Lên xe ổn định vị trí xong rồi thì anh liền thắt dây an toàn cho cô .

" Em ngửi cái gì vậy "

' "Anh có mùi rượu.."

'Vậy sao lúc nãy có uống 1 chút. "

"Ừm"

" Lát nữa về nhà tắm là sẽ sạch sẽ thôi ."

" Em không có chê anh đâu "

'Ừm, anh biết ngay mà ."

Sau đó thì Cảnh Tiêu cũng khởi động rồi lái xe đi, ngồi trên xe lâu lâu cô cứ liếc mắt qua nhìn anh mà thôi.

"Mặt của anh có dính gì sao ."

" Không có.

'Vậy tại sao lại cười "

' Tại vì anh đẹp trai, rất đẹp trai "

"Haha. ." Nghe xong thì Cảnh Tiêu cũng cười theo .

Công nhận anh đẹp trai thật, hèn chi em mới đổ gục có đúng không"

Đúng vậy,anh rất đẹp trai,em rất thích ở bên cạnh anh ."

" Anh cũng vậy " sau đó anh liền đưa tay qua rồi nắm lấy tay của cô.

' Thích không ."

' Thích. "

Hoá ra được yêu là hạnh phúc như thế này đây, thật sự mà nói thì không có từ gì có thể diễn tả được sự hạnh phúc của cả 2, chỉ biết là cả 2 yêu nhau rất là nhiều, được ở bên nhau chính là niềm hạnh phúc nhất ở trên đời,.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.