Sáng sớm anh thức dậy thì đã không thấy Mạn Sơ đâu rồi, chắc là bây giờ đang ở dưới nhà làm việc .
Cảnh Tiêu ngáp ngắn ngáp dài rồi sau đó cũng đi vào trong toilet .
Hôm nay công ty không có cuộc họp nào cả cho nên anh cũng không cần phải gấp .
Vệ sinh cá nhân xong xuôi thì anh liền đi qua phòng gym .
Cảnh Tiêu mở máy chạy bộ lên rồi bắt đầu chạy bộ , thường thì anh sẽ tập vào những ngày cuối tuần mà thôi, hoặc là những ngày khá là rảnh rỗi như là hôm nay vậy .
"Hơi ..hơi ..haiz. " .Cảnh Tiêu vừa chạy vừa thở hồng hộc .
Mạn Sơ sau khi dọn phòng ngủ và giặt quần áo xong thì cô liền đi lao nhà ,làm 1 chút thì cũng xong .
" Cạch. "
Mạn Sơ cầm khăn lao đi vào trong phòng gym , vừa nhìn thấy Cảnh Tiêu thì cái khăn trên tay cũng rớt xuống đất .
" Bịch .."
" Ahhh. "
Cảnh Tiêu xoay người lại nhìn cô rồi sau đó liền tắt máy chạy bộ .
" La cái gì mà la "
" Sao anh lại ở đây ."
" Ở đây là nhà tôi, tôi muốn ở đâu thì ở. " Cảnh Tiêu từ từ đi lại gần cô hơn.
Anh ấy định làm cái gì chứ ,Cảnh Tiêu càng tiến thì cô lại càng lùi ..
" Làm gì mà hốt hoảng quá vậy ,bộ cô làm chuyện mờ ám à "
" Không có mà " _ Mạn Sơ liền phản bác lại .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3739796/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.