Kỳ thực, so với Vệ Tử Khâm, Diêu Vũ khả năng cũng không thành thạo được hơn bao nhiêu. Bắt đầu hồi tưởng lại tràng cảnh trong lần đầu tiên, y liền có chút rụt rè đem bàn tay vói tới, thử thăm dò cho một ngón tay vào.
Lúc này, ánh vào mắt Vệ Tử Khâm chính là hình ảnh như vậy. Diêu Vũ dang chân ra, không chút phòng bị đem hạ thân hoàn toàn phơi bày ra trước mắt hắn. Ngón tay thon thả, có vài vết chai mỏng đang chậm chạp thâm nhập vào trong nơi tiêu hồn kia.
Dù cho không phải lần đầu tiên, nhưng nơi đó vẫn chặt chẽ khôn cùng. Giống như một cái miệng nhỏ, khó khăn nuốt vào ngón tay của y, đến mức trướng hồng. Khiến Vệ Tử Khâm nhất thời lại không dám chắc, liệu nó có thể tiếp nhận hắn hay không…
Dù cho đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Diêu Vũ không ngờ rằng, đến khi chính mình đăng tràn, bị hắn nhìn chăm chú như vậy, mức độ cảm thấy thẹn lại còn vượt quá sức tưởng tượng của y.
Nhưng càng vì thế, cảm quan trên người y mới càng thêm sâu sắc, mà nơi tư mật cũng không khỏi mấp máy, đem ngón tay cắn chặt hơn. Cố gắng đè xuống dị cảm, Diêu Vũ chỉ có thể trầm giọng chỉ dẫn :“Đầu tiên là cho ngón tay vào thế này, sau đó chàng phải chậm rãi ra vào…”
Vừa nói, Diêu Vũ cũng không quên thực hành, ngón tay bắt đầu ở trong mật đạo di chuyển, khiến hành lang chặt chẽ kia cũng chậm rãi thư giãn ra. Lúc này, y mới bắt đầu thử tiến hành bước tiếp theo, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171353/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.