“Alo, có phải đồng chí cảnh sát hay không? Tôi muốn báo án, địa điểm là khu trọ số 1A23 ở phía đông Lâm Hải thị.”
“…”
Trời chỉ vừa tờ mờ sáng, trước đầu hẻm nhỏ liền đã đậu sẵn một chiếc xe cảnh sát với ánh đèn nhấp nháy. Từ trong xe, hai vị cảnh quan dáng người mập mạp, sắc mặt vẫn còn có chút ngáy ngủ liền đã bước xuống, đi vào trong.
Chỉ vừa đến trước khu 1A23, bọn họ liền đã nhìn thấy một người phụ nữ trung niên, cũng tức là chủ khu trọ đã sớm đứng chờ từ lâu. Không muốn nói nhảm, một vị cảnh quan liền đi thẳng vào vấn đề chính :“Là bà báo án?”
“Đúng, đúng, là tôi, tôi là chủ của nhà trọ này.” Nhìn thấy cảnh sát, bà chủ rõ ràng cũng có chút hoảng sợ, nhưng vẫn mừng rỡ ra mặt.
Không quan tâm thái độ dè dặt của bà ta, cảnh quan còn lại liền đã che miệng ngáp một tiếng, truy hỏi :“Đem tất cả mọi thứ bà biết nói rõ ràng thử xem. Không được phép nói láo! Bà nên biết, báo án giả là tội không nhẹ đâu.”
“Vâng…” Gật đầu như trống bỏi, bà chủ liền đem đầu đuôi mọi chuyện nói ra :“Hai vị cảnh quan có lẽ cũng biết, khu nhà trọ này của tôi tương đối vắng vẻ, người vào ở cũng không tính nhiều. Trong đó đa phần đều là người lớn tuổi…”
“Cho nên, đối với một số người có đặc điểm nhận dạng đặc biệt, tôi sẽ thập phần để ý.”
“Nói điểm chính.” Cảnh sát có chút mất kiên nhẫn cắt ngang. Dù sao, đổi lại thành ai đi nữa, mới sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171344/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.