Đổi một bộ quần áo hưu nhàn, lại đem mình vũ trang từ đầu tới chân, Diêu Vũ liền mang theo ba lô đến trung tâm tư vấn tâm lý ở cách khu trọ không xa.
Đối với bác sĩ tâm lý ở đây, Diêu Vũ cũng có chút hiểu biết. Bởi vì đa số các huynh đệ của y đều sẽ thường xuyên đến đây để kiểm tra tình trạng tâm lý của mình.
Sau khi nghe Diêu Vũ kể xong một số bệnh chứng mà y gặp phải trong ngày hôm qua, bác sĩ tâm lý liền không khỏi nhấc nhấc gọng kính, suy tư một chút mới đưa ra một câu hỏi :“Cậu Diêu, tôi xin phép hỏi cậu một vấn đề khá riêng tư.”
“Cậu trước kia, có phải đã từng nhập ngũ, hay làm công việc gì đó tương tự như vậy?”
“…Đúng.” Cảm thấy chuyện này không có gì đáng giấu giếm, Diêu Vũ cũng liền khẳng khái thừa nhận :“Ông hỏi chuyện này để làm gì?”
“Cậu Diêu không cần căng thẳng, câu hỏi vừa rồi chỉ là để xác định một số chuyện mà thôi. Hiện tại, tôi đã có đáp án mà mình muốn rồi.” Dứt lời, bác sĩ liền đã bắt đầu ghi ghi chép chép gì đó. Một lúc lâu sau, mới đưa cho y một quyển sổ, trang bìa ghi rõ mấy chữ : bệnh án.
Sau khi lại được bác sĩ tâm lý đưa cho vài liều thuốc an thần cùng một số thuốc khác, lúc này, Diêu Vũ mới quay trở về phòng trọ. Nhưng khi nhìn xem những thứ ghi trong bệnh án, y lại không khỏi trầm mặc.
[ Tên bệnh nhân : Diêu Vũ.
Tuổi : 25.
Bệnh tình : nghi vấn mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171343/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.