Không, gọi là heo cũng không đúng. Theo ánh mắt dần dần ngưng tụ, Diêu Vũ mới có thể nhìn rõ được, đây là một quái vật đầu heo thân người.
Thể trạng của đối phương dù chỉ sánh bằng một nam tử trưởng thành, cũng không khoa trương như hình dạng của ma ma chủ quản. Nhưng đứng ở trước mặt Diêu Vũ, vẫn giống như một cây đại thụ, đem y bao phủ dưới bóng râm.
Trên người quái vật mặc xiêm y sang quý, tựa như tơ lụa thượng hạng may vá mà thành. Dáng người vô cùng mập mạp, cùng loại với nam tử trung niên thường thấy ngoài đời thực.
Lúc này, mũi của nó là đang dán đến bên người Diêu Vũ, 'khịt khịt' ngửi. Trên người quanh quẩn một mùi hôi hám, tựa như súc vật chân chính.
Ngay khi Diêu Vũ đang im ắng từng chút một nhích người về sau, thì quái vật này rốt cuộc cũng động.
Hai đồng tử to lớn của nó cứ thế nhìn chòng chọc vào người y, mang theo cảm giác tham lam. Miệng của nó hé ra, trong cổ họng phát ra tiếng 'ột ột' đặc trưng của loài heo.
Nước bọt sền sệt, có màu vàng nhạt tanh tưởi cùng cực cũng tựa như thác, bắt đầu từ trong miệng quái vật tuôn ra, ở trên mặt đất tạo thành từng vũng nước làm người buồn nôn.
Dưới ánh mắt kinh nghi bất định của Diêu Vũ, quái vật lại duỗi bàn tay béo múp của mình ra. Theo vạt áo lấy tới một nắm vàng, xòe ra, đưa tới trước mặt y.
Trong đầu hiện đầy dấu chấm hỏi, bàn tay của Diêu Vũ đã vịn lấy ván cửa, vô cùng cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171242/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.