Diêu Vũ âm thầm đếm trong lòng, thời khắc gọi đến tiếng thứ 87, rốt cuộc, y mới có cảm giác sau lưng truyền tới lực đẩy. Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng cơ thể y vẫn không khống chế được mà mất đi thăng bằng, ngã về trước.
Giây phút đó, y cũng không khỏi nảy sinh nghi hoặc. Quỷ tân lang luôn ở ngay phía sau y, rốt cuộc là ai, hay là linh dị lực lượng, cư nhiên lại có thể động thủ với y được chứ?
Trước đó đã chuẩn bị sẵn, nên Diêu Vũ biết rất rõ, trước mặt mình chỉ là một mặt gương cùng bức tường cứng rắn. Cứ trực tiếp ngã tới như vậy, cho dù không sứt đầu đi nữa, y khẳng định cũng sẽ mẻ trán.
Chỉ là, bởi vì nhắm mắt, Diêu Vũ cũng không phát hiện, ở sau lưng, từ đầu tới cuối đều chưa từng có người nào đẩy y. Chỉ có bản thân y là tự mình nghiêng người về trước, dán sát vào trên mặt gương.
Thời khắc thân thể y ngã tới, mặt kính vốn đục ngầu, không hề phản quang kia, cũng đã bất chợt hiện lên hồng quang kinh người. Mặt gương bằng phẳng, trong nháy mắt lại giống như hóa thành nước, không ngừng gợn sóng.
Hai mắt nhắm chặt, cơ thể của Diêu Vũ lại giống như bị người giật dây, bắt đầu đưa tay, chủ động tiến đến trong mặt gương.
Nếu hiện tại, hỷ nến được đặt ở bên ngoài, thì có lẽ, nó đã triệt để cháy rụi trong nháy mắt. Bởi vì âm khí ở đây lúc này, thật sự là quá mức kinh người!
Theo thời gian trôi qua, hai chân của Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171239/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.