Ngày hôm sau trôi đi thật chậm chạp. Catherine cảm thấy đầu óc lâng lâng, thỉnh thoảng choáng váng. Cô soi gương, nhìn mình rất lâu, rồi áp hai bàn tay lên má, nhắm mắt lại, lắng nghe những nhịp đập hồi hộp của con tim. Cô mở mắt ra và tự nhắc nhở mình rằng đó có thể là một dự báo không đúng. Có lẽ Clay chỉ muốn gặp Melissa, muốn dành cho bố mẹ anh cơ hội nhìn thấy cháu nội trong một dịp lễ quan trọng mà thôi. Nhưng sau đó Catherine nhớ lại giọng nói của anh trên điện thoại, và cô biết rằng đó chính là điều cô đang mong ước. Cô nghĩ đến buổi tối sắp đến. Nhanh lên, hãy đến nhanh lên, ôi buổi tối!
Cuối cùng, để giết thời gian, cô ôm Melissa đặt vào xe và đi phố mua thứ gì đó mới để mặc trong buổi tối. Cô len lỏi qua những đám đông đi mua sắm cho Giáng Sinh. Cô mỉm cười với những người cô không quen biết. Cô lầm rầm hát theo những bài Thánh Ca. Cô kiên nhẫn đứng đợi trước một hàng dài những người chờ thanh toán. Thậm chí cô còn nói chuyện với một ông già có bộ mặt đỏ bừng đang sốt ruột chờ đến lượt mình trả tiền. Một cảm giác hăng hái mới như nâng bổng cô lên khi cô thấy sự vui vẻ của mình làm dịu đi tâm trạng sốt ruột của ông già. Và cô nghĩ, đã thấy tình yêu có thể làm được gì chưa?
Trở về nhà, cô đặt Melissa xuống cho con bé ngủ một lát để cô đi tắm. Tắm xong, cô đứng trước chiếc gương trang điểm lớn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-loi/2380031/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.