“Cô như vậy là thừa nhận bản thân có liên quan sao?” Nữ cảnh sát kia đanh thép nói, hung hăng giống hệt với bộ mặt của cô ta.
“Tôi không có liên quan, cái gật đầu là do tôi đang nghĩ thử xem ai muốn tôi ngồi tù.” Bạch Nhược không sợ hãi nói năng vô cùng lưu loát.
Đã là thời nào rồi, bọn người này làm sao có thể bắt nạt được cô.
Phía bên ngoài xảy ra một cuộc hỗn loạn.
“Tôi muốn gặp Bạch Nhược!”
“Các người vô cớ bắt em ấy làm gì chứ?”
“Chúng tôi đang trong quá trình điều tra, xin anh hãy bình tĩnh!”
Bên trong lại hoàn không nghe thấy bất kì cái gì. Nữ cảnh sát nắm tóc của Bạch Nhược mạnh mẽ ấn đầu cô xuống, cô có năng lực phản kháng đến mấy cũng không bằng đối phương.
Bạch Nhược đầu bị ấn xuống bàn, khó khăn phát ra tiếng: “Cô đây là đang muốn lấy lời hay là ép tôi phải nói theo ý cô.”
Bộ mặt dữ tợn, người kia đáp: “Nhanh chóng phun ra hết những thứ mày làm, nhanh chóng một chút tao không có nhiều thời gian.”
Lan Hi với trang phục áo vest váy bút chì, đôi cao gót nện xuống sàn đầy uy lực. Không những Lan Hi mà có cả Dương Chí Minh, cục trưởng ở đây qua lại với nhà họ Dương không ít. Mà người hôm nay họ giam giữ lại là con một của Dương Gia, đụng chuyện mới biết được thật chất hai ông bà này rất để ý đến đứa trẻ nhà mình.
Thường thì những vụ án bé tí, họ chẳng để vào mắt. Dương Tư đến sở cảnh sát không ít, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950600/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.