Bạch Nhược có lo lắng đấy, cô muốn chạy theo xem tình hình của Thẩm An Huyền. Chưa nhất thân người đứng dậy đã bị kiềm hãm lại, không những là một mà tận hai, tay trái được Cố Anh Phong bắt lấy, tay phải có Tạ Tiễn Như. Người tiếp ứng là Cố Vũ, ông ta để lại cho Cố Mặc một ánh mắt: “Không chạy theo à?”
Cố Mặc tay đang cầm thìa hỏi ngược lại ba mình: “Tại sao?”
“Bởi vì ta ít nhiều cảm nhận được, có liên quan đến con.” Ông nhếch mép thầm cười “Dù sao cũng đi xem thử xem.”
Cố Mặc thật sự muốn an tĩnh mà thưởng thức món người hắn thích tự tay nấu, nãy giờ thứ bỏ vào miệng chỉ có mỗi cơm trắng. Hắn bỏ thìa sang một bên, nhìn ba của Thẩm An Huyền nghiến răng nghiến lợi mà hỏi: “Con gái của ông không tốt, còn không biết đi đến bệnh viện?”
Còn nghĩ rằng chỉ có Dương Tư mới làm cho hắn đau đầu, khổ não. Ai biết được Thẩm Gia chưa từng để hắn yên giây phút nào, theo kế hoạch đã lập ra, Cố Mặc còn một thời gian nữa mới xử lý đến Thẩm Gia, vậy mà bọn họ lại ngứa đòn tìm đến.
Một lúc lâu sau, Thẩm An Huyền mặc mày tái nhợt lủi thủi đi ra. Người dìu cô ta là Tần quản gia, Thẩm An Huyền nhìn sang Cố Mặc đôi mắt đau khổ đến tột cùng.
Bây giờ Thẩm Phúc Hắc lên tiếng thừa nhận: “Thật ra chúng tôi đến đây là vì chuyện này, chuyện là…”
Cố Mặc cười thành tiếng, giọng nói trầm đi đáng kể: “Ông chắc chưa? Muốn nói chuyện ngày hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950590/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.