Tình hình ba người còn đang căng thẳng, lại bị một giọng nói ngọt ngào chen ngang. Ba người sáu đôi mắt cùng hướng về phía cửa, một cô gái mặc chiếc đầm bó sát lộ ra những phần cơ thể đầy gợi cảm.
Môi tô chút đổ thẳm, đôi mắt sắc sảo nhưng lại cậy vào mỹ phẩm, cũng không thể trách Thẩm An Huyền, con gái lớn lên sẽ biết điệu đà tô điểm cho mình. Chỉ trách Bạch Nhược không đủ tiền cho những thứ đó, trách cô không chăm sóc bản thân thật tốt.
Miệng của Dương Tư nhếch lên một góc, sau một lúc lại kìm nén không nổi nữa. Một tay bám lấy kệ hàng, một tay ôm bụng của mình.
Thẩm An Huyền bị nụ cười của Dương Tư làm cho khó chịu, lên giọng mà nói: "Anh cười cái gì chứ?" Đưa mắt nhìn tổng thể Dương Tư nói tiếp "Cách ăn mặc cũng đủ biết là loại người gì.”
Sự khinh bỉ đã quá rõ ràng của Thẩm An Huyền giành cho Dương Tư đã quá rõ ràng, đoán chắc rằng cô ta không biết thân phận của Dương Tư là gì mới nói ra những lời lẽ như thế.
Bạch Nhược làm tròn vai của người nhân viên định đứng trong góc mà xem kịch hay, ai ngờ lại bị Dương Tư cho tham gia vào.
Dương Tư lấy lại bình tĩnh, đem chất giọng đứng đắn nhất mà ra đối chất: "Đúng là tin đồn không hề sai, đại tiểu thư nhà họ Thẩm nào đó rất dính người. Cố thiếu gia đúng là có phúc nha!”
Đã thực sự cố gắng nhưng đó là tất cả sự đứng đắn của Dương Tư rồi. Dù sao hắn cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950555/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.