Lúc Thượng Quan Lân mặc một thân quần áo trắng đến Lang Hoàn nữ học thì vô cùng không kiên nhẫn nói: “Quý Phi có chuyện gì muốn phân phó?”
Thượng Quan Quân nhìn vị ca ca này, nhớ tới lúc nhỏ hắn một lòng che chở chính mình, ngay cả khi biết mình không phải muội muội ruột thì cũng sẽ vì bảo hộ mình mà đánh gãy chân Hoắc Kha, hy sinh tiền đồ tươi đẹp của bản thân để quyết liệt với Hoắc gia. Cho dù thế nào thì phần tình nghĩa này cũng không phải giả. Nhưng những lời nàng ta sắp nói sẽ khiến đại ca căm ghét, phẫn nộ, lạnh nhạt, chỉ nghĩ đến đây đã khiến tâm nàng ta như bị đao cắt. Nàng ta hơi nghếch cằm, đem một tia quyến luyến cuối cùng trong lòng ghìm xuống, mở miệng nói: “Ca ca còn nhớ rõ trước đó vài ngày ta cầu ngài lưu lại một mụ mụ câm điếc không? Bà ấy đã chết.”
Thượng Quan Lân ngẩn ra, giương mắt nhìn Thượng Quan Quân, hắn đã lâu không nghiêm túc nhìn vị muội muội này. Thượng Quan Quân đỏ vành mắt, nhưng vẫn lộ ra nụ cười quỷ dị: “Ca ca đại khái không biết lão mụ mụ câm điếc kia chính là Liễu mụ mụ, bà иɦũ ɦσα của ta.”
Thượng Quan Lân bỗng nhiên ý thức được cái gì, vì thế sắc mặt biến đổi, Thượng Quan Quân mỉm cười: “Không sai, ta đã sớm tìm được bà ta. Bà ta bị lão phu nhân bắt nuốt than, đâm thủng màng nhĩ, cắt ngón tay, nhưng vẫn giãy dụa sống sót để nói với ta rằng ta không phải thân sinh nữ nhi của Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106221/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.