Lúc tin Lâm Nhữ công chúa hòa thân truyền đến đội ngũ đang đi về phía bắc của Tần Vương, mặt Tống Triêm đổi sắc, cẩn thận nhìn Tần Vương lúc này cả người lạnh thấu xương, gân xanh hằn lên trêи khuôn mặt mà nói: “Thật đúng là không lường được đám người Nghiêm Tôn ngày thường vẫn luôn nói một đống lỹ lẽ chính nghĩa nhưng thật sự có thể đẩy một nữ tử nhu nhược đi hòa thân, thậm chí cắt đất đền tiền, chuyện mất mặt này bọn họ thế mà cũng dám làm.”
“Đây là muốn bức ngài làm phản, nếu ngài có tâm làm phản lúc này thì sẽ vô cùng bất lợi. Bá tánh đâu biết đến chuyện đánh giặc, bọn họ chỉ biết hiện tại có thể không cần đánh nhau, có thể về quê, nếu ngài lại động can qua, mưu phản thì mỗi người sẽ đều phỉ nhổ. Đến lúc đó ngài hẳn sẽ không có chỗ tốt, mọi thứ hiện tại đều miễn cưỡng, thời cuộc, thời cơ, đều không thích hợp.”
“Lâm Nhữ công chúa tuy nói được nuông chiều từ bé, nhưng đi qua chỗ Mộ Dung Duyên hẳn là sẽ không bị bạc đãi. Ngày sau nghiệp lớn thành, đón nàng về vinh dưỡng bồi thường là được, ngàn vạn lần không thể vì tức giận lúc này mà làm ra việc gì không thể vãn hồi.”
Mặt Lý Tri Mân không biểu tình, xoay người lên ngựa: “Truyền lệnh cho ba quân, hành quân gấp.”
Những cánh đồng hoang vu trải dài đến vô bờ, ngựa bay nhanh, Tần Vương ở trong gió rong ruổi, đầu óc lại chưa từng ngừng suy nghĩ. Trong ngực hắn loạn một đoàn, lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106181/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.