“Quá sớm! Vì sao ngài lại muốn đích thân ra trận chứ? Ngài không thể tin tưởng thủ hạ của mình một chút sao?” Tống Triêm đi qua đi lại, vô cùng uể oải: “Hiện giờ thời cơ không đúng, ngài lại bại lộ quá sớm, Hoàng Thượng nhất định sẽ kiêng kị ngài! Ông ta còn kiêng kị ngài nhiều hơn với Thanh Phồn, thế nên cư nhiên muốn cùng bọn họ nghị hòa!”
Lý Tri Mân lạnh lùng nói: “Thanh Phồn đến quá đột ngột, chúng ta không chuẩn bị đủ, binh luyện ra còn không đủ kinh nghiệm, cũng chưa từng đánh giặc, chưa từng thấy máu, tình hình ngày ấy chỉ có ta tự mình ra trận mới có thể phát huy được sức chiến đấu lớn nhất, nếu không sẽ hy sinh vô ích mà một khi vô ý sẽ liên lụy toàn bộ Trường An. Ta tất nhiên có thể toàn thân mà lui, lại kiến tạo tương lai nhưng ta không thể trơ mắt nhìn Trường An bị chiếm, bá tánh cốt nhục ly tán, nhìn những binh lính ta cực khổ luyện ra vô cớ bị giết hại.”
“Tuy đã sớm biết nếu không nội loạn thì sẽ có họa ngoại xâm, tiết độ sứ phát triển an toàn cũng không phải chuyện một hai năm, sớm hay muộn cũng sẽ loạn, nhưng nó đến quá sớm, chúng ta còn chưa chuẩn bị đủ. Hiện nay Vương gia lại bại lộ sớm thế này, Hoàng Hậu nương nương nghe nói hiện giờ đã bị bệnh, trong cung tuyên triệu Tần Vương phi tiến cung hầu bệnh, còn có Tề Vương điện hạ cùng Lâm Nhữ công chúa. Tề Vương điện hạ cùng Lâm Nhữ công chúa đã ngoan ngoãn tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106180/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.