“Cả đời này, nhi thần cũng chỉ có một người âu yếm như vậy, dựa vào cái gì mà không cho nhi thần giữ chứ? Nhi thần vì nước vì dân, chinh chiến sa trường, mang một thân bệnh tật, vĩnh viễn không nhìn thấy gì, chỉ muốn một cung tì, dựa vào cái gì mà không được? Cuộc đời nhi thần cứ như vậy, muốn lưu lại một người bên cạnh cũng không được sao? Cái gì mà Thượng Quan gia quý nữ, cái gì mà công tích thiên thu, nhi thần chẳng thèm để ý! Nhi thần chỉ muốn một người tri kỷ, bồi bên người, cùng nhau sống qua ngày, cũng không được sao?”
“Hiện giờ nhi thần chỉ cần đứng lâu cũng choáng váng đau đầu, bên người lại chẳng có một người vừa ý nào cả. Nhi thần rõ ràng là phượng tử long tôn, hậu duệ quý tộc, dựa vào cái gì mà ngày qua lại không bằng một thôn phu hay thương nhân chứ? Người ta có thể tam thê tứ thϊế͙p͙, có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, nhi thần lại phải vì lợi ích triều đình mà không thể không cưới một vị Phật để ở trong phòng mà thờ! Cuộc sống này làm gì còn ý nghĩa gì nữa? Còn không bằng lúc ấy chết đi, lại còn được sạch sẽ!”
“Ngay cả Thượng Quan Lân, Ứng Vô Cữu đều muốn đoạt người bên cạnh nhi thần, dựa vào cái gì chứ? Bọn họ là cái thá gì! Nhi thần dạy dỗ khổ cực ra được một người, bọn họ thế nhưng lại dám mơ ước! Còn không phải thấy nhi thần tàn phế nên mới khinh thường, cho rằng chỉ cần bọn họ muốn nhi thần liền phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106126/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.