Các tướng sĩ mạo hiểm sinh mệnh để chiến đấu chính là muốn tranh một cái đặc quyền cho vợ con, làm gì có chuyện không tiếc nuối. Nhất thời mọi người đều hướng ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía Vương Mộ Nham vẫn trầm mặc nãy giờ. Hắn lúc này rốt cuộc mở miệng: “Chúng ta đang ở bên ngoài.” Hắn tích chữ như vàng, nhưng ý tứ trong lời này lại thập phần rõ ràng. Tinh thần mọi người rung lên, không sai a! Ở bên ngoài, có thể không cần nghe thánh chỉ. Lúc này lập tức có người phụ họa: “Không tồi, triều đình bên kia không rõ ràng tình huống của chúng ta bên này, cho rằng chúng ta không nắm chắc việc diệt tận giết tuyệt Ô Tác Khả Hãn. Nếu chúng ta lập tức phát binh, thế như chẻ tre, một lượt bắt gọn Ô Tác Khả Hãn thì đám văn thần triều đình cũng không thể nói gì!”
Mấy tướng lãnh trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn cũng sôi nổi nói: “Không tồi, chúng ta nên thừa cơ tiến quân mới đúng. Lại nói nếu chúng ta bất động, cũng chưa chắc mấy tiết độ sứ kia cũng nghe theo ý chỉ của triều đình, chẳng lẽ lại để chúng ta mất công toi, để bọn họ đi nhặt tiện nghi sao. Người khác không nói nhưng Tiết Nhuận nhất định là sẽ động. Ứng Khâm kia là tên cáo già cũng sẽ không bỏ qua miếng thịt bên miệng. Vương gia phải quyết đoán mới được.” Trong lúc nhất thời mọi người đều sôi nổi bàn tán, ánh mắt tràn ngập kỳ vọng mà nhìn về phía Lý Tri Mân.
Lúc này Cao Linh Quân cười nói: “Triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-nuoi-rong/2106085/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.