Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Nhiệm vụ này tốc chiến tốc thắng, chỉ mất nửa ngày đã cho đội quay về.
“Lúc cuối đội trưởng Khương cũng thật là, nói nổ liền nổ.” Võ Chính Kì nhớ lại hình ảnh lúc đó, cảm xúc dâng trào mãnh liệt. Cậu đã nhập ngũ được ba năm, đây là lần đầu tiên đi theo đội trưởng Khương tác chiến, thật sự mà nói, cậu chưa bao giờ gặp người nào tàn nhẫn như vậy.
Lúc ấy tình huống nguy hiểm, Võ Chính Kì bị dọa vỡ mật, viên đạn xẹt qua đầu cậu, sượt qua tóc, xé gió bay tới, cậu còn tưởng mình sắp mất mạng tới nơi.
Kế hoạch ban đầu là bắt sống, nhưng tình huống có biến, cuối cùng trong thời khắc khẩn cấp, Khương Nghiêu Xuyên lập tức ra lệnh, cả đội rút lui, nhanh chóng ném lựu đạn.
Giây phút ném lựu đạn, anh xoay người vào nhà, quanh thân là mưa bom bão đạn, tiếng nổ mạnh mẽ vang trời, khói lửa bốc lên, mà bóng dáng Khương Nghiêu Xuyên cũng biến mất trong đó.
Vài giây sau, anh đỡ lấy một người, cùng nhau chạy ra ngoài.
Thật sự đúng là đạp qua cửa tử mà đi, chỉ cần chậm thêm nửa giây nữa, anh và tên tội phạm này sẽ kẹt ở bên trong.
Lúc Khương Nghiêu Xuyên đi ra, trên tay chảy rất nhiều máu, bên chân trái có vết đạn xẹt qua, vết thương rất lớn.
Anh tiện tay lấy nước rửa qua một chút, nói không có chuyện gì.
“Đội trưởng, anh gấp như vậy làm gì?” Võ Chính Kì lo lắng cho vết thương của anh, bảo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-than-bao-dap/2790330/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.