Bách Sanh tuy là đang đọc sách nhưng cũng không thể chịu được sự quấy nhiễu từ ánh mắt của người nào đó.
Tiểu Liêu cầm cái gối ôm ngồi trên sofa ra sức đập tới đập lui bênhông hắn, gần 20 phút trôi qua, cũng không biết mệt. Bất đắc dĩ BáchSanh bỏ sách xuống, nhìn người bên cạnh vẫn đang đập tới đập lui “Này,trước đây sao anh không phát hiện em mắc chứng hiếu động vậy.”
Tiểu Liêu rốt cuộc đã thành công khiến Bách Sanh rời mắt khỏi cuốnsách và nhìn nó. Vội quăng cái gối trong ngực mình ra xa. Kéo tay áo hắn “Bách Sanh, giúp em.”
Bách Sanh nhịn không được cười “Tiểu Liêu, em mấy tuổi rồi?” kéo nólại gần hắn thêm chút, nhìn nó cười trong sáng, không lo lắng “Em nóivan anh đi, anh sẽ suy nghĩ.”
Tiểu Liêu cắn răng nhìn hắn, tên này thật sự đáng ghét. Từ cái lần đó không hiểu vì sao bị hắn hôn, sau đó còn phải uống nước bọt của hắn.Hắn luôn bày ra cái bộ dạng mập mờ đáng ghét. Làm hại nó đêm đó trở vềcòn cố ý tra xét trên mạng xem “Giúp nhau trong hoạn nạn” là cái ý gì.Lại nhìn thấy mấy cái thứ kiến thức sinh lý giữa nam nữ khi tiếp xúcthân mật???? Làm nó đỏ mặt tía tai, ngượng chết đi được.
Nhưng hình như đứa con trai nào cùng với con gái làm chuyện đó đều nói thế. Mặc khác ngay cả 1 chữ “Thích” hắn cũng chưa nói qua. Tiểu Liêu cảm thấy chính mình đã nằm trong âmmưu của hắn. Từ đầu tới cuối, rõ ràng hắn không nói thích nó. Nó lại bịbức đến phải nói thích hắn. Nó cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-ten-ai-lang-le-yeu-em/70547/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.