Thiên Bắc bây giờ mới để ý, Bách Sanh vẫn mặc áo khoác “Anh phải đi ra ngoài sao?”
Bách Sanh nhấc túi hành lý đặt ở sofa “Ừa, tôi đưa Cốc Lam trở về.”
Cốc Lam thấy Thiên Bắc nhìn mình vẻ đăm chiêu, vội giải thích “Chúngtôi cùng nhau trở về.” Sau đó 2 má hơi ửng hồng “Do là trên đường uốngnhiều nước, cho nên mượn toilet dùng.”
Tưởng Mạch đối với Cốc Lam cũng không xa lạ. Cốc Lam được nhà họ Cốcnhận nuôi, trước đó thì ở cùng cô nhi viện với Bách Sanh. Cho nên là 1trong số bạn bè ít ỏi của Bách Sanh “Cũng trễ thế này rồi, chi bằng ởlại dùng cơm tối. Rồi sau Bách Sanh mới đưa con về.”
Cốc Lam xua xua tay “Dạ, không cần đâu, cha mẹ ở nhà chắc đã lo lắng lắm rồi, cảm ơn dì, con phải về.”
Bách Sanh đi đến cửa, theo thói qua sờ vào đầu Tiểu Liêu “Tiểu Liêu, em cao lên.”
Tiểu Liêu cũng không biết mình mắc chứng động kinh gì, tự nhiênnghiêng người xuống, khiến tay Bách Sanh hụt trên không, động tác như bị chết đuối gượng gạo.
Tiểu Liêu sờ sờ cái mũi, có chút mất tự nhiên xoay đầu nhìn Cốc Lam nói “Chị Cốc Lam, tạm biệt!”
Cốc Lam nhìn thấy Bách Sanh ngẩn người nhìn Tiểu Liêu, cô cũng vẫy tay nói “Tạm biệt.”
Ở trường cảnh sát thì đã thi bằng lái rồi. Cho nên Bách Sanh tự láixe đưa cô về nhà. Cầm hành lý cất vào sau xe, cái cửa xe vô tội, tự dưng bị đóng sầm 1 cái. Còn hắn thì suốt dọc đường vẫn bình tĩnh, không nóigì.
Cốc Lam nói chuyện muốn phá vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-ten-ai-lang-le-yeu-em/70546/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.