Tần mẫu mang trong mình một bồ nghi vấn, bà tiến tới chỗ lính gác cổng nhưng lại một lần nữa bị họ chặn lại.
Tần mẫu lập tức xồn xồn lên, “Tại sao lại chỉ chặn chúng tôi, mà không ngăn cái tên vừa nãy lại!”
Lính gác hết lời, họ nhìn bà như nhìn một kẻ khờ, “Tôi nói không phải, hai người đầu óc không bình thường đúng không, đó là nhị thiếu gia nhà chúng tôi, có đời nào chúng tôi lại chắn ngài ấy lại không, tôi nói cho hai người biết, đi mau đi nhé, lão gia nhà chúng tôi đã có lệnh rồi, chỉ cần là người nhà Tần gia, không cần biết là ai, chỉ cần xông vào đây thì không để cho lành lặn mà đi ra đâu!”
Tần mẫu nghe vậy giật bắn mình, một hồi lâu sau cũng không nói được lời nào.
Dung Cảnh?
Dung gia!
` Đúng rồi, sao mà trước giờ bà lại không ghĩ ra họ là một nhà cơ chứ!
Tần Nham đứng sau bà cũng1nghe thấy lời của lính gác, cả người anh cứng đờ ra đó.
Phải một lúc lâu sau, Tần mẫu cuối cùng cũng tỉnh lại, bà quay lại nhìn Tần Nham, nghiến răng nói, “Tần Nham, con có nghe thấy chưa, cái tên Dung Cảnh ấy... không ngờ rằng lại là nhị thiếu gia của Dung gia, mẹ đã nói rồi, bà chủ của Dung gia bình thường không phải là người nhiều chuyện, sao hôm nay lại nhúng tay vào chuyện nhà ta kia chứ, ha ha, hóa ra đầu đuôi là vậy!”
Bà ta càng nói càng giận, “Con tiện nhân Lưu Tuyền này quả nhiên có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-phai-boss-kieu-ngao/3161299/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.