Chương trước
Chương sau
Dung Cảnh còn chưa từ trong nhà vệ sinh đi ra, cánh cửa phòng bệnh đã bị từ bên ngoài mở ra rồi!

Lưu Tuyền nhìn ra ngoài, phút chốc sững sờ ở đó!

Người ở ngoài cánh cửa không phải ai khác, chính là nhóm người Tần Nham và Tiểu Thất!

Tần Nham đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy Lưu Tuyền không có xảy ra chuyện gì, cả người bỗng giống như thở phào nhẹ nhõm vậy, cả người anh đều đang run lên, may mắn Lục Sâm ở bên cạnh đỡ anh một cái mới không bị đổ ngã

Mà Tiểu Thất thì đã như bay bổ qua đó rồi

Cô ôm thật chặt lấy Lưu Tuyền, cả khoang mắt khóc đỏ ửng lên, “Tiểu Tuyền, cậu dọa chết tớ rồi, cậu thật sự dọa chết tớ rồi, cậu biết hay không hả, tớ suýt chút nữa nghĩ cậu bị người hại rồi... chúng tớ tìm cả một ngày một đêm, đều tìm không thấy cậu...”

Đôi mắt của Lưu Tuyền cũng đỏ lên

Nếu như không phải gặp được Dung Cảnh, mói không chừng chuyện mà Tiểu Thất lo lắng thật sự sẽ xảy ra rồi!

Cô lúc này nhớ lại vẫn còn có chút sợ hãi, nhịn không được ôm chặt lấy Tiểu Thất, cảm nhận được người cô ấy truyền đến thắc mắc, Lưu Tuyền cuối cùng cũng rơi nước mắt, “Tiểu Thất, xin lỗi khiến cậu lo lắng rồi...”

“Không có chuyện gì là tốt rồi, cậu không có chuyện là tốt!”

“Không sao rồi”

Hai người họ nhìn nhau, rơi nước mắt mà bật cười!

Trong lòng Lưu Tuyền thoải mái ấm áp, cả đời này của cô chuyện may mắn nhất chính là gặp được Tiểu Thất, không quản người khác như thế nào, ít nhất thì Tiểu Thất là thành thật quan tâm tới cô!

Lúc này Tần Nham ở trước cửa mới phản ứng lại

Anh cứng đơ người đẩy bỏ khỏi nâng đỡ của Lục Sâm, từng bước từng bước đi đến cạnh giường bệnh của Lưu Tuyền, nhìn Lưu Tuyền thiếu sức sống gầy yếu, trong lòng anh có đau lòng có áy náy, cũng có chút không có cách nào đối mặt với cô. Dù gì thì, người gây nên biến cô ấy thành ra thế này, là mẹ và em gái của anh!

“Tiểu Tuyền...”

Lưu Tuyền cười giượng gạo với anh

Dung Cảnh lúc này cũng từ trong nhà vệ sinh bước ra, nhìn thấy người trong phòng bệnh, anh không có tiến vào làm phiền, cầm chiếc khăn bông nước ấm đứng dựa vào bên khung cửa

Anh có sở trường quan sát rất tốt, nhìn thấy Lưu Tuyền ánh mắt nhìn Tần Nham thì biết quan hệ của hai người không bình thường rồi

Dung Cảnh thở dài nặng nề

Ài!

Không dễ dàng gì gặp được một người con gái có cảm tình, còn anh hùng cứu mỹ nhân một trận, nhưng nhìn ra... làm sao giống như kiểu hoa đã có chủ vậy!

Dung Cảnh còn chưa kịp bồng bềnh trái tim mùa xuân thì phút chốc bị tạt một gáo nước lạnh lên

...

“Tiểu Tuyền...”

Lưu Tuyền cắt ngang lời của Tần Nham, “mẹ và em gái của anh đâu?”

Tần Nham nhảy cảm chú ý đến, cách xưng hô của Lưu Tuyền biến thành là “mẹ anh” và “em gái anh”!

Anh cười đau khổ!

Đây là đã không xem người nhà của anh thành người thân rồi

“Bọn họ tìm em tìm cả một đêm, biết em không có chuyện gì thì quay về trước rồi”

“Ồ!”

Tần Nham vốn dĩ dự tính, nếu như Tiểu Tuyền thật sự xảy ra chuyện, anh nhất định báo cảnh sát, nhưng bây giờ thấy Lưu Tuyền không có chuyện rồi, trong lòng của anh phút chốc lại nghiêng về bên mẹ và em gái, dù gì đi chăng nữa đó là mẹ ruột và em gái của anh, muốn anh tự tay đưa họ vào trong tù, còn chon vùi nửa đời còn lại của bọn họ, Tần Nham thật sự không nhẫn tâm

Tần Nham nhịn không được nói đỡ bọn họ, “Tiểu Tuyền, mẹ và Phi Ngữ cũng tìm em cả một đêm”

“Ồ!”

Lưu Tuyền cúi đầu, nhìn không ra biểu cảm

“Tiểu Tuyền...”

“Tần Nham, chúng ta lý hôn đi!”

Nghe đến đây, Lục Sâm kéo Tiểu Thất ra khỏi cửa, Tiểu Thất vẫn có chút không muốn, cô cảm thấy Tiểu Tuyền nghĩ thông suốt rồi thật sự quá tốt rồi, rời bỏ Tần Gia càng xa mới tốt!

“Tiểu Thất, đây là chuyện của bản thân hai người bọn họ, để bản thân bọn họ đi nói chuyện đi” 

Tiểu Thất giờ mới không cam không chịu rời khỏi phòng bệnh

Dung Cảnh vốn dĩ cũng dự định rời đi, nhưng ở bên Lục Sâm và Tiểu Thất đã đóng cánh cửa lại rồi, mà hai người trong phòng cũng bắt đầu nói chuyện, anh lúc này đây nếu như đi ra ngoài thì quá ngượng ngùng, chỉ có thể đứng đơ ra đó nghe tiếp

“Em mệt rồi, thật sự mệt rồi, Tần Nham, em thật sự không muốn hàng ngày đối mặt với mẹ anh và em gái anh nữa...” Lưu Tuyền ngồi không trên giường, ôm lấy chiếc chăn nước mắt im lặng rơi, “mẹ anh quá giả dối, bà ấy lúc ở trước mặt của anh đối xử tốt với em, nhưng lúc khác thì anh không biết bà ấy làm như thế nào, còn có Tần Phi Ngữ... em cuối cùng đã lạnh con tim rồi, không quản em đối tốt với họ như thế nào, bọn họ đều giống như vĩnh viễn đều không nhìn thấy! Em cũng nhìn không thấy hy vọng nữa” 

Lưu Tuyền nắm chặt lấy chiếc chăn, rơi lệ nhìn Tần Nham, “em trước đây cứ cảm thấy chỉ cần hai chúng ta yêu nhau, chuyện khác chúng ta đều có thể không quản, mẹ anh và em gái anh không thích em? Không có sao, chỉ cần hai chúng ta đều tốt là được. nhưng mà bây giờ em cuối cùng cũng hiểu rõ rồi, hôn nhân không phải là chuyện của hai người, là chuyện của hai gia đình, em thật sự nghĩ không hiểu, hai người bọn họ rốt cuộc hận em nhiều bao nhiêu à... mới có thể sai người làm ra chuyện như thế này! Sai người luân hôi em... quay video...”

Dung Cảnh trong nhà vệ sinh phút chốc sững sờ!

Anh nằm mơ cũng không ngờ dùng phương thức ác độc như thế này đối phó Lưu Tuyền lại chính là mẹ chồng và em chồng!

Tần Nham ở trong phòng bệnh một câu cũng nói không ra

“Tiểu Tuyền, xin lỗi!”

“Anh tin lời em nói sao?”

Lưu Tuyền vốn dĩ nghĩ rằng cô có những điều này Tần Nham khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, sẽ nói cô ăn nói hàm hồ vu oan cho mẹ và em gái của anh ta

“Tối hôm qua anh nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người bọn họ rồi!”

Thì ra là như thế!

Lưu Tuyền cười khổ sowe, “nếu như anh cũng biết chuyện này là do hai người họ làm, anh chắc biết bọn họ hận em bao nhiêu rồi, thật ra không cần đoán em cũng biết bọn họ muốn làm gì, tung video lên công khai cho mọi người, khiến em phải chịu nghìn vạn người chửi bới, sau đó anh chịu không nổi công luận công kích, từ đó lý hôn với em. Nói cho cùng, bọn họ không những muốn khiến hai người chúng ta ly hôn, còn muốn hủy hoại em đến cùng!”

“Tiểu Tuyền...”

“Tần Nham, anh đừng nói gì, nghe em nói hết được không” Lưu Tuyền gạt đi nước mắt, ngồi thẳng lưng, “có một số lời em đã kìm nén trong lòng thời gian rất dài rồi, thật đó! Em luôn muốn nói với anh, nhưng là do anh bận, em toàn là nói với bản thân, tiếp tục nhịn tiếp tục nhịn, nhịn rồi sẽ qua thôi, nhưng bây giờ, em đã nhịn không nổi nữa rồi! Mẹ và em gái của anh từ đầu đến cuối đều không thích em, để bọn họ tiếp tục nghĩ cách đối phó với em, còn không bằng bản thân em bỏ đi trước!”

“Sẽ không có, anh sẽ không lại để bọn họ như thế đối với em nữa...”

Lưu Tuyền lắc lắc đầu

Lần trước sau khi Tần Phi Ngữ gọi cho cô, anh ấy cũng nói sẽ không lại để cô bị hãm hại!

“Em đã quyết định rồi, bây giờ ly hôn đối với ai cũng tốt!” Lưu Tuyền cúi đầu, “hai chúng ta mới kết hôn chưa đến 4 tháng, tình cảm... cũng không có ít. Trong lòng anh vẫn có người khác, việc gì miễn cưỡng như thế chung sống cùng em chứ? Xem như em cầu xin anh đó, anh coi như sự bồng bột trong chốc lát em đồng ý kết hôn với anh, bây giờ em cầu xin anh, thả cho em một đường sống đi!”

Cả cơ thể Tần Nham đều run rẩy!

Thả cho cô ấy một đường sống?!

Rốt cuộc là tuyệ vọng nhiều như thế nào, mới có thể nói là lời như vậy được!

Tần Nham đôi mắt đỏ lừ, “Tiểu Tuyền, em rời xa anh sẽ không buồn sao?”

Lưu Tuyền không nói!

Không buồn?!

Làm sao có thể không buồn!

Cô từ nhỏ đã tôn sung anh Tần Nham, không dễ dàng gì hai người đi đến được với nhau, nhưng mà phải đối mặt với tình cảnh chia ly, làm sao có thể không buồn không đau khổ chứ!

Nhưng mà để cho hai người ở bên nhau cùng giày vò nhau, còn không bằng chia tay tốt hơn!

Đau lâu không bằng đau ít!

“Ly hôn đi, lúc em gả vào nhà anh cái gì cũng không mang đến, giống như thế, em cũng sẽ không phân chia bất kỳ tài sản nào của anh, em bây giờ chỉ muốn tự do, em không muốn hàng ngày đều sống trong sợ hãi hoảng hồn! Tần Nham, hoặc có thể bản thân anh không có phát hiện, mẹ của anh đối với anh có một tính cách độc chiếm, bà ấy không thể chịu nổi trong trái tim anh có người phụ nữ khác quan trọng hơn bà ấy, vì vậy bà ấy mới nghĩ đủ mọi cách chia rẽ chúng ta... mà em, làm có tốt hơn nữa cũng không thể thắng được tính độc chiếm của bà ấy, vì vậy... cứ như thế đi!”

“Tiểu Tuyền...”

“Em sẽ không tố giác mẹ anh và em gái anh, em cũng tin rằng, chỉ cần hai người chúng ta chia tay hoàn toàn, bọn họ sẽ không tốn óc suy nghĩ đối phó em nữa!”

Trong lòng Tần Nham nói không ra cảm giác gì!

Tuy rằng sống cùng Lưu Tuyền mới không đến 4 tháng, nhưng mà anh đã quen thuộc với Lưu Tuyền ở bên cạnh, cô là một người phụ nữ dễ dàng khiến người khác an tâm, không ồn ào không gây gổ, rất ngoan ngoãn cũng rất hiểu chuyện, chưa từng vô lý kiếm chuyện

Nói câu không hề khoa trương, anh đều không dám tin bản thân có thể tìm được một người vợ phù hợp tâm ý như thế này!

Anh không muốn ly hôn!

Tần Nham ngồi đến bên giường, đưa tay ra nắm lấy tay Lưu Tuyền

Lưu Tuyền tránh né!

Tay của Tần Nham nắm không ở giữa không khí, anh luôn cảm thấy chỉ cần anh không nhắc đến chia tay, Lưu Tuyền cả đời này đều sẽ không thể nhắc đến, bởi vì anh rất biết rõ, Lưu Tuyền yêu anh, là để anh trở thành kiểu tình yêu của niềm tin cuộc sống vậy 

Vì vậy anh đối với cô vô cùng yên tâm!

Nhưng mà anh quên mất rằng, người phụ nữ cũng có danh dự à!

“Tiểu Tuyền, anh trước đây công việc bận rộn, không biết trong nhà những chuyện linh tinh rắc rối này, là anh sai... không có làm trong trách nhiệm của người chồng, anh bảo đảm với em, vê sau sẽ không như thế nữa được không? Nếu như em không muốn chung sống cùng mẹ anh và Phi Ngữ, chúng minh hai đứa dọn ra ngoài ở được không? Về sau sống cuộc sống chỉ có hai người chúng mình, khi nào em muốn về anh sẽ dẫn em về thăm bọn họ, nếu như em không muốn quay về, anh sẽ dành chút thời gian rỗi về thăm bọn họ, chúng mình về sau sẽ không cùng chung sống nữa, được không!”

Lưu Tuyền vẫn như thế cúi đầu, không nói lời nào

Tần Nham có chút hoảng loạn, “Tiểu Tuyền, anh đảm bảo với em, chuyện như thế này cũng sẽ không phát sinh lần nữa, lần này anh đã cảnh cáo qua bọn họ rồi, bọn họ bây giờ vẫn còn sợ hãi đó, khẳng định sẽ không dám làm gì em nữa” 

“Tần Nham, anh yêu em không?” Lưu Tuyền bỗng nhiễn ngẩng đầu nhìn anh ấy

Cô vừa khóc xong, sau khi đôi mắt bị nước mắt rửa qua biến thành cức kỳ trong veo, ánh mắt lấp lánh nhìn thẳng mắt của Tần Nham

“Yêu em không?!”

Tần Nham dưới cái nhìn của Lưu Tuyền, hoàn toàn không có gì che giấu thân mình. Anh hoảng loạn ngoảnh đi ánh mắt, hoàn toàn không cách nào nói dối với đôi mắt như thế

Lưu Tuyền tự cười bản thân

“Em chắc đã biết được đáp án rồi, lần trước em hỏi anh, anh cũng không có trả lời. Lần này... em nghĩ em đã biết câu trả lời của anh rồi. Tần Nham, anh không yêu em!”

“Tiểu Tuyền, chúng mình cứ phải nói tình yêu sao?”

Đều đã kết hôn rồi, thì không thể sống tốt được sao!

“Trong hôn nhân nếu như không có tình yêu thì không thể lâu dài được!” Lưu Tuyền để tay lên trên ngực của Tần Nham, nhìn vào trong mắt anh ta nói, “con tim của anh đã cho người phụ nữ khác, tình yêu của anh cũng đều phân hết cho người khác, tình yêu của một mình em thì không thể duy trì được bao lâu... em cũng có con tim, con tim của em... dưới tình trạng không có bất kỳ kỳ vọng nào, cũng là sẽ từ từ nguội lạnh đi mà thôi à!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.