Trước khi Võ Vạn Kỳ đi, cô đã rầu rĩ rất lâu, khi nhìn nam sinh bị mình chơi đùa, trong lòng cô lại càng thêm hổ thẹn.
Cho dù đây cũng là lần đầu tiên của cô, nhưng... dù sao cô cũng dùng sức mạnh ép người ta.
Thôi, cho thêm ít tiền để bồi thường!
Sau đó, Võ Vạn Kỳ lại móc hết một triệu rưỡi còn lại trên người, bỏ ở trên tủ đầu giường và rón rén trốn đi.
Tuy nhiên, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của Võ Vạn Kỳ, hơn nữa cô còn không có kinh nghiệm gì nên đã làm bản thân bị đau, bởi vậy cô phải ở bên ngoài nghỉ ngơi một lát mới có sức lực trở về.
Kết quả, cô còn đi chưa được mấy bước chân, lại đụng phải Mạc Tiểu Đào.
Có lẽ điều này chính là duyên phận.
Mạc Tiểu Đào nói với Võ Vạn Kỳ; “Vậy cô cẩn thận nhé, tôi phải trở về đây. À, ở đây tôi có chai nước còn chưa mở ra, cô cầm lấy đi.”
“Cám ơn cô, cô đúng là cô gái tốt.” Võ Vạn Kỳ cười híp mắt và nói với Mạc Tiểu Đào: “Tôi làm ở một hội quán Judo gần đây, nếu như cô có thời gian thì tới chơi với tôi nhé!”
Mạc Tiểu Đào cười híp mắt và trả lời: “Được, vậy tôi đi trước đây, chào cô!”
Mạc Tiểu Đào cầm quần áo và đi tính tiền, sau đó vội vàng trở về khách sạn.
Phạm Đậu Đậu nhận lấy quần áo và ném cho Phạm Đinh Đinh. Phạm Đinh Đinh đi vào bên trong phòng ngủ để thay đồ với vẻ mặt tái mét.
Vẫn phải nói, bộ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746223/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.