Tiếng sấm sét mưa bão bên ngoài vang vảng bên tai, cả người Dương Lâm đều chui hết vào chăn.
Thật ra không phải Dương Lâm sợ tiếng sấm sét, mà là khung cảnh nơi này thật sự quá đáng sợ.
Một căn nhà nhỏ như vậy, nhỡ bị sét đánh trúng thì phải làm sao đây.
Dương Lâm sợ quá liền dựa người vào Trình Thiên Cát theo phản xạ
Thật sự khi bên ngoài bắt đầu có tiếng sấm, là Trình Thiên Cát đã tỉnh giấc rồi.
Nhưng anh không dám dậy, nhưng anh vẫn giả vờ như đang ngủ.
Bây giờ thì hay rồi, Dương Lâm không hề giữ ý gì dựa sang bên anh, Trình Thiên Cát cảm giác như sau lưng anh có một đống lửa đang cháy.
Tạo nghiệp rồi!
Anh đang tuổi trẻ sung sức mà!
Một cô gái xinh đẹp trẻ chung như vậy dựa vào người anh...
Hự hự hự hự...
Vừa rồi đã nói gì nhỉ?
Anh đã hứa với Dương Lâm rồi mà, tuyệt đối không động vào người cô mà!
Vì vậy, anh kiên quyết không thể làm cầm thú được!
Dương Lâm càng lúc càng lại gần hơn, Trình Thiên Cát đành lẳng lặng tiến ra ngoài hơn.
Trình Thiên Cát đành mở lời nói: “Lâm Lâm, em định đẩy anh xuống dưới sao?”
Lúc này Dương Lâm mới hoàn hồn trở lại, cô thấy mình bất tri bất giác áp sát người vào Trình Thiên Cát, lập tức xấu hổ quá, xoẹt xoẹt một cái chuồn ngay ra: “Đúng, em xin lỗi nhé! Em không cố ý đâu! Em chỉ là...”
“Sao thế? Em sợ tiếng sấm sao?” Trình Thiên Cát đành giả bộ như không phát hiện vấn đề gì hỏi cô.
“Cũng không phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746213/chuong-1621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.