“Em đi đào cái hố, chọn vị trí tốt một chút, đem các lọ đựng nguồn nước sạch tìm được, chuẩn bị nấu cơm.” Trình Thiên Cát từng điều một mà chỉ huy Dương Lâm, Dương Lâm tuy rằng có chút tay chân bối rối, nhưng vẫn ghi nhớ những điểm quan trọng mà Trình Thiên Cát nói, ví dụ như làm sao mà thu thập nước sạch, làm thế nào đào hố, làm thế nào châm lửa.
Cuộc sống lúc trước của Dương Lâm tuy cực khổ, nhưng cũng chưa tùng làm qua chuyện này.
Cho nên, khi làm thì thật sự có cảm giác cấp thiết đến phát hoảng.
Trình Thiên Cát cũng không quản cô ấy, tự mình đi ra bên bờ biển, lựa chọn vị trí thích hợp, bắt đầu tự chế muối.
Thời tiết hôm này rất tốt.
Ánh mặt trời sáng lạng, nhiệt độ thích hợp.
Một lúc sau, Trình Thiên Cát liền thu được khoảng gần một lạng muối biến thô.
Thực ra loại muối này rất khó ăn, nhưng có khó ăn hơn nữa cũng đỡ hơn là không có?
Trình Thiên Cát tự mình chế cần câu, trong khi đợi phơi khô muối biển, bắt đầu ném dây câu.
Đúng thật khỏi nói, cá ở đây có lẽ trí tuệ đều có hạn cả, Trình Thiên Cát dùng cần câu đơn giản thế kia, tuy nhiên có thể câu được không ít cá.
Trình Thiên Cát vừa câu cá vừa dùng nước biển giết và làm sạch cá, chờ sau khi chế tạo muối xong, cá cũng được làm sạch.
Trình Thiên Cát đem theo muối biển và một sâu cá về căn nhà nhỏ, liền thấy Dương Lâm bò trên đất khó khăn mà nhóm lửa.
Ơ, loại chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746212/chuong-1620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.