Thẩm Lục bật cười: “Được.”
Hai người mỉm cười nhìn nhau, dường như hòa hợp hơn trước rất nhiều.
Chủ biệt thự đã đứng đợi sẵn ở cửa, ông mặc một chiếc áo đuôi tôm lịch sự đón tiếp họ.
Quả nhiên, có Sùng Minh ở đây, không ai dám coi thường Thẩm Lục, càng không ai dám ngấp nghé anh.
Tuy bọn họ kinh ngạc, vẻ đẹp của anh không thua gì những minh tinh, người mẫu có mặt ở đây. Nhưng bọn họ vẫn vô cùng tôn trọng Thẩm Lục.
Sùng Minh chưa từng tham gia loại tiệc thế này.
Hôm nay đưa người tới đây chẳng qua chỉ làm chỗ dựa cho Thẩm Lục, thuận tiện nói với cả thế giới, Thẩm Lục là của anh.
Nếu dám có ý gì với Thẩm Lục thì cứ liệu hồn.
Kẻo đến lúc đó, chết thế nào cũng không biết.
Sự xuất hiện của Thẩm Lục cũng khiến nhiều minh tinh, ca sĩ, người mẫu có mặt trong bữa tiệc cảm thấy hổ thẹn.
Một đám phụ nữ bị một người đàn ông vượt mặt về nhan sắc, thực sự không phải chuyện gì hay ho.
Vậy nên vẻ mặt mọi người đều cứng ngắc thiếu tự nhiên.
Thẩm Lục không định so bì nhan sắc với đám người này nhưng vô tình vẫn hơn tất cả mọi người.
Có lẽ đây chính là ta không giết Bá Nhân nhưng Bá Nhân lại vì ta mà chết*.
*Ta không giết Bá Nhân nhưng Bá Nhân lại vì ta mà chết: Câu này xuất hiện thời Tấn Trung Tông. Trọng thần trong triều là Vương Đôn khởi binh làm loạn, anh họ Vương Đôn là Vương Đạo cùng cả gia tộc bị liên lụy, ở ngoài cung chờ đợi. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746124/chuong-1532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.