Cậu ta biết Sùng Minh nói là sự thật.
Chứ không phải muốn lừa gạt cậu ta.
Nhưng, loại chuyện như thế này sao có thể chứ?
Sùng Minh là đàn ông, cậu ta cũng là đàn ông!
Hai người đàn ông, sao mà ở bên nhau?
Thẩm Lục nhanh chóng lẫn tránh khỏi ánh mắt rạo rực của Sùng Minh, có phần nhếch nhác trả lời nói: “Biết rồi, cám ơn cậu!”
Nói xong, Thẩm Lục nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Nhìn theo bóng lưng nhếch nhác của Thẩm Lục, Sùng Minh liếm lấy môi, với vẻ thỏa mãn.
Đây là lần đầu tiên trong đời cậu ta gặp một người không cần chinh phục đối phương, chỉ cần nhìn thấy đối phương, thì có thể thỏa mãn.
Cũng là người duy nhất khiến cậu ta không nỡ lòng mà cưỡng ép uy hiếp.
Cũng là người duy nhất khiến cho cậu ta hết mực kiên nhẫn và bất lực.
Thế nhưng, Thẩm Lục cậu nghe đây. Sùng Minh tôi đây tuyệt đối không buông bỏ dễ dàng!
Người mà Sùng Minh tôi thích, ai cũng không chạy khỏi cả!
Ừm, Hạ Nhật Ninh ngoại lệ!
Thẩm Lục về đến công ty, quản lý lớn nhỏ của công ty đều vây quanh, vội vã nói: “Lục tổng, nếu như chúng ta vẫn không lấy được mã code...”
Thẩm Lục đưa tay lên, cắt ngang câu nói của đối phương, nói: “Được rồi, chuyện này giao cho tôi! Trễ nhất ngày mai, chuyện này nhất định có thể giải quyết!”
Nói xong câu này, Thẩm Lục liền về đến văn phòng của mình.
Trên bàn đặt chiếc USB, khiến cho Thẩm Lục do dự lại do dự, cuối cũng vẫn lấy được chủ ý, gọi điện thoại cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746122/chuong-1530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.