Ngu Vũ Mặc gật đầu nói: “Đúng vậy. Ở trường chúng ta, người giàu nhất có lẽ chính là Trịnh Khắc Kỳ rồi. Châu Chiêu là con nhà quan, nhưng nghe nói trong nhà rất nghiêm khắc đấy, vì vậy thành tích cậu ta cũng tạm được. Xếp top 50 của cấp, chưa bao giờ bị rớt hạng. Thành tích xuất sắc nhất, có lẽ là một lần thi thử, xếp top 10 của cấp. Năm lớp 11, tổng cộng có gần một nghìn học sinh, có được thành tích như vậy, đã là lợi hại rồi. Vì vậy, tớ cũng rất hiếu kỳ, cậu ta rất hay xin nghỉ, cả năm không mấy khi ở lại trường, nhưng thành thích vẫn duy trì được. Không biết những lúc cậu ta nghỉ, đã làm những gì?”
“Dù sao thì cũng vì bố cậu ta là Phó bộ trưởng bộ Giáo dục, cho nên hiệu trưởng cũng đồng ý cho cậu ta xin nghỉ. Cả năm không thấy bóng dáng đâu, chỉ có lúc thi mới đến tham gia thi thôi. Trịnh Khắc Kỳ thì ngược lại với cậu ta, nhà làm kinh doanh, là con nhà giàu thực thụ. Hai người họ một người con nhà quan, một người con nhà giàu, trước khi mọi người đến đây, về cơ bản Nhị trung đều là do họ làm chủ.” Ngu Vũ Mặc tổng kết nói.
Thẩm Mạch đột nhiên cười xoẹt một cái phát ra tiếng, cô càng cười càng thấy vui hơn, cười đến nỗi chảy cả nước mắt ra rồi.
Farina, Vy Vy và Ngu Vũ Mặc đều nhìn Thẩm Mạch không hiểu gì, không hiểu vì sao cô lại cười vui đến thế. Thẩm Mạch vừa cười vừa lau nước mắt, sau đó nói rất hài hước:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746062/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.