Thực ra, chuyện này của Thẩm Tùng Tý rất dễ giải quyết.
Nhưng cứ mãi bị trì hoã chưa thể giải quyết được, chính là vì Tần Trân quá hiền và mềm lòng, luôn nghĩ rằng mọi người đều là người nhà, không nhất thiết phải giải quyết quá tuyệt tình. Chính bởi vì tính cách hiền lành này nên đã làm cho đối phương được nước lấn tới.
Lần này, Tần Trân cũng đã đưa ra quyết định, nói là không quan tầm liền không quan tâm, dứt khoát giao cho ba đứa nhỏ tự giải quyết.
Quả nhiên, lời cảnh báo của Thẩm Tùng Tý, thực sự rất có hiệu quả!
Sau lời cảnh bảo buổi tối hôm ấy, thì mẹ của Bàng Đại Hải liền sách một chiếc túi da rắn đến, không nói lời nào, đập túi đồ lên mặt Thẩm Tùng Tý.
Trước khi rời đi, mẹ của Bàng Đại Hải còn ném lại vài câu: “Thẩm Tùng Tý, tôi nói cho cậu biết! Tôi sẽ nói với mẹ cậu! Về sau cũng đừng có quay về nhà mẹ đẻ nữa!”
Nói xong những lời không hay, rồi đi luôn.
Thẩm Tùng Tý mở túi ra xem, mẹ ơi, đây đều là đồ dùng của mẹ đẻ cậu, tất cả đều ở trong đây!
Cái gì mà gang tay, hộp đựng sản phẩm dưỡng da, đồ trang sức, quần áo... vv.
Dường như là có tất cả mọi thứ.
Theo lẽ thường mà nói, nhà Bàng Đại Hải chẳng thiếu số tiền này. Nhưng cái mà nhà cậu ta thiếu chính là chữ đức.
Rõ ràng nhìn thấy Tần Trân dễ bị bắt nạt, vậy là cũng được nước lấn tới
Bây giờ thì khác rồi, con cái của người ta đã lớn rồi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746049/chuong-1457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.