Văn Gian Thanh gật gật đầu, tỏ vẻ tán thành: “Em cũng nghĩ chia nhau ra gặp khá là tốt. Anh Tùng Tý, chuyện này, hai người bọn em xử lý. Anh cứ chờ xem trước đã. Nếu hôm nay còn có người đến nhà làm ầm ĩ, anh đừng nể mặt nữa. Có một số người, đã giữ mặt mũi cho rồi còn không muốn. Nếu làm không chắc, bọn em về làm thay anh.”
“Yên tâm đi, chút chuyện này nếu còn làm không chắc chắn, anh còn là đàn ông sao? Trước kia sở dĩ trốn tránh bọn họ là vì mẹ anh luôn nói đều là người một nhà, đều là họ hàng, đừng làm ầm ĩ mà khó coi. Hiện tại nếu mẹ anh đã nói như thế, anh còn sợ gì chứ? Cái người gọi là gì của anh, anh sớm đã chịu đựng đủ rồi. Gì cái gì chứ. Bắn đại bác cũng chưa tới. Được rồi, các cậu đi làm việc của các cậu đi, anh ở nhà chờ. Phỏng chừng hôm nay còn qua làm ầm ĩ nữa.” Thẩm Tùng Tý trả lời: “Hai người các cậu cẩn thận một chút.”
“Yên tâm đi, bọn em không có vấn đề gì đâu.” Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh cười cười, cùng nhau rời đi.
Rời khỏi nhà Thẩm Nhất, Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh trực tiếp liên hệ với cái người gọi là em họ của Thẩm Tùng Tý.
Cậu em họ này có biệt hiệu gọi là Bàng Đại Hải.
Người hắn tròn lẳn, kỳ thực vô cùng giống quả la hán.
Bởi vì hắn tên Đại Hải cho nên gọi là Bàng Đại Hải.
Hạ Thẩm Châu gọi người liên hệ với Bàng Đại Hải, Bàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/746047/chuong-1455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.