“Không đâu!” Tư Nhiên phủ nhận ngay.
“Tại sao?” Thẩm Hà không từ bỏ hỏi: “Chị Tiểu Cát có vẻ rất tốt!”
“Đây không phải việc tốt hay không tốt, anh cũng rất tốt vậy em có thích anh không?” Tư Nhiên nhìn Thẩm Hà với ánh mắt sáng quắc.
Thẩm Hà ngây người, đây là câu hỏi gì vậy?
Sao đột nhiên lại chuyển sang người cô rồi?
Sao cô lại nằm không cũng trúng đạn thế này?
Tư Nhiên thấy Thẩm Hà không trả lời liền nhanh chóng cúi đầu nói tiếp: “Cho nên đây không phải vấn đề thích hay không thích mà là vấn đề có cảm giác hay không, em hiểu chưa”?
Thẩm Hà ngây ngốc gật đầu, vấn đề này sâu xa quá rồi!
Thẩm Hà thấy không hiểu lắm.
Thẩm Hà cúi đầu xuống ăn, ăn được mấy miếng liền không nhịn được ngẩng đầu lên hỏi: “Anh Tiểu Nhiên, anh giận em à?”
Tư Nhiên giơ tay lên xoa đỉnh đầu Thẩm Hà cười nói: “Ngốc, sao lại thế được, ăn đi.”
“Vâng!” Lúc này Thẩm Hà mới ngoan ngoãn tiếp tục ăn.
Ăn xong Thẩm Hà nhìn Tư Nhiên đang ra hiệu lệnh ở trong phòng, chỉ huy họ làm một vài việc cô không hiểu.
Ban đầu Thẩm Hà ôm truyện tranh nằm trên sofa đọc say sưa, đọc được một lúc liền thấy buồn ngủ, thế là cô ôm truyện tranh ngủ quên mất.
Tư Nhiên lặng lẽ đi tới lấy đi quyển truyện tranh trong tay Thẩm Hà, lại lấy một tấm thảm đắp lên người cô rồi mới quay người đi ra khỏi phòng xuống tầng dưới chiến đấu với người khác.
Ánh mắt Tiểu Cát nhìn Tư Nhiên vẫn say đắm và tập trung như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745732/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.