Thẩm Hà vừa quay đầu, liền nhìn thấy Gia Cát Du Du đang vội vàng đi nhanh về phía mình.
Ánh mắt của Thẩm Hà cứ nhìn một vòng quanh chiếc túi trên tay Gia Cát Du Du, sau đó mới nhìn sang Gia Cát Du Du.
Gia Cát Du Du hôm nay hình như cố tình khoe khoang vậy, đi tới đâu đều xách theo cái túi này.
“Tiểu Hà, rất nhanh là tới sinh nhật cậu rồi. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tặng quà cho bạn, tớ không chen lấn với họ nữa, đưa bạn sớm hơn cũng như nhau mà.” Gia Cát Du Du nói, liền mở túi ra, từ trong đó lấy ra hai chiếc hộp gấm được đóng gói rất tinh tế đưa đến trước mặt Thẩm Hà: “Một cái cho cậu, một cái cho hoàng tử Duệ, phiền cậu đưa cho cậu ấy giúp tớ.”
Thẩm Hà liền cười nói: “Đâu cần khách sáo như thế? Mọi người đều là bạn học, đến lúc đó cùng nhau tới chơi chung là được rồi. Quà cáp gì tốn công như vậy.”
Gia Cát Du Du kiên quyết nhét quà vào trong tay Thẩm Hà, nói: “Thế sao có thể được chứ? Năm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cậu. Ngày quan trọng như thế, làm sao có thể tùy tiện cho qua chứ? Chỉ cần cậu không chê quà tớ tặng không đáng giá là được. Được rồi, cứ vậy đi, tớ đi lên lớp trước!”
Thẩm Hà chỉ có thể gặt đầu: “Thôi được, cám ơn cậu nhé! Tớ sẽ giao quà cho anh tớ.”
Nghe Thẩm Hà nói thế, Gia Cát Du Du mới hài lòng mà cười: “Thế được, vậy tớ về trước nhé. Bye bye.”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745710/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.