Thẩm Thất hơi xấu hổ, nói: “Em nói đi.”
“Là như vậy. Mấy ngày trước em nhìn thấy cậu ba nhà họ Thẩm trên TV, hình như anh ấy cùng một nhân vật nổi tiếng nào đó làm cuộc khảo sát cơ sở. Em cảm thấy hình như mình yêu anh ấy rồi, không, em khẳng định là mình thực sự đã yêu anh ấy rồi. Anh ấy quá đẹp trai mà.” Vẻ mê trai hiện lên trên mặt Tần Lỵ, cô ta nói với Thẩm Thất: “Em chưa từng thấy một người cán bộ nào mà đẹp trai như thế.”
Thẩm Thất thở dài một tiếng, ôm lấy cái gối, cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
Cô không nói gì.
Phỏng chừng Tần Lỵ cũng không muốn nghe cô nói gì.
Quả nhiên, Tần Lỵ tiếp tục thao thao bất tuyệt nói: “Em năm nay hai mươi tuổi rồi, vừa đúng lúc tìm được đối tượng. Cho nên, em đến Thẩm gia, muốn gặp anh ấy một chút. Nhưng em đợi lâu như thế mà vẫn chưa nhìn thấy hình dáng của anh ấy, chỉ có thể tìm Tần Trân giúp. Nhưng Tần Trân lại luôn tìm cách khước từ không chịu giúp em. Haizz, Thẩm Thất, chị nói xem, chị ta có đủ tư cách làm chị không chứ? Có người chị nào ích kỷ như chị ta không?”
“Chị nhớ rằng, mẹ của Tần Trân hình như chỉ sinh có mình chị ấy?” Thẩm Thất không nhịn được, ngắt lời cô ta.
“Đúng vậy. Mẹ em là sau này mới cùng bố em sinh ra em.” Vẻ mặt Tần Lỵ tỏ vẻ không đồng ý, nói: “Vậy thì sao chứ? Cho dù mẹ em là bồ nhí, nhưng hiện tại đã sống chung với bố em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745430/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.