Nhà họ Phùng cũng không ai có thể ép anh đi ngủ với người phụ nữ mình không thích!
Triệu Văn Văn bị Phùng Mạn Luân làm cho xấu mặt, tuy là rất đau buồn, nhưng cũng phải nói: “Cám ơn sự bao dung của anh. Tôi chỉ muốn bàn với anh, khi nào chúng ta hủy hôn ước? Dù sao thứ anh cần, anh cũng đã có được rồi. Nhà họ Triệu đối với anh mà nói, đã không còn giá trị lợi dụng, đúng không?”
Phùng Mạn Luân nhìn thẳng vào mặt Triệu Văn Văn, khóe miệng nở nụ cười vẻ nhạo bang: “Phải đó! Nhà họ Triệu đối với tôi mà nói, địch thực đã hết dùng được rồi! E rằng Hạ Nhật Ninh có chống lưng cho nhà họ Triệu, thì thứ mà tôi muốn có, cũng đã có được rồi! Tuy nhiên, cô muốn chia tay, là chuyện không thể!”
Triệu Văn Văn đột nhiên nói với tông giọng cao: “Tại sao?”
“Chia tay với cô, sao Tiểu Thất yên tâm được chứ?” Phùng Mạn Luân tiếp tục quay lưng nhìn ra cảnh trăng bên ngoài, nói: “Tôi đã nói rồi, cô có thể chơi thoải mái, đừng chơi đến mức có con riêng là được.”
Nói xong câu này, Phùng Mạn Luân quay lưng bỏ đi, hoàn toàn không cho Triệu Văn Văn có cơ hội nói tiếp.
Triệu Văn Văn tức giận nhìn theo bóng dáng Phùng Mạn Luân, đôi tay cáu thật chặt vào phía sau ghế sofa, một hồi lâu mới trút được cơn giận.
Khi cặp mắt ngước nhìn lên lần nữa, thì khóe mắt đã ướt đẫm.
Cô ấy dù có tự làm khổ mình thế nào cũng không ai thương hại cô.
Cô cố tình ăn chơi sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745314/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.