Sùng Minh còn đang hưng phấn hỏi: “Tôi ngâm thơ có hay không? Có muốn tôi ngâm nữa không?”
“Không cần đâu.” Thẩm Lục nói: “Anh có thể đến thành phố Vinh được rồi.”
Sùng Minh sửng sốt: “Muốn khởi hành ngay sao?”
Thẩm Lục bảo: “Ừ, hôm nay Hạ Nhật Ninh đã chuẩn bị gần xong rồi, qua tết Nguyên Tiêu sẽ đi tìm hiểu kĩ hơn nữa! Không phải anh muốn đi cùng sao?”
Sùng Minh lập tức nở nụ cười.
Đương nhiên hắn muốn đi theo rồi!
Mấy lần trước không được đi theo, hắn đã thấy không thoải mái rồi.
“Được, vậy mai tôi đến.” Sau khi nói xong, Sùng Minh còn nói thêm một câu đầy ẩn ý: “Sau khi tôi đến, em có ở cùng tôi không?”
Khuôn mặt Thẩm Lục bỗng nhiên đỏ lên.
Hắn nhớ lại nụ hôn đầu tiên của hai người ở quán rượu đêm ba mươi, cuồng nhiệt đến mức khắc cốt ghi tâm.
Sùng Minh thấp giọng, chất giọng như ẩn trong đó những ám muội và khát vọng không rõ ràng: “Thẩm Lục, em thích tư thế gì, tùy em chọn.”
Cổ họng Thẩm Lục khô khốc, nói: “Được rồi, để nói sau đi. Anh đến trước đi. Giờ tôi muốn nghỉ ngơi!”
Thẩm Lục hốt hoảng cúp điện thoại, một lúc sau, mới phát hiện mặt mình đã nóng ran như bị thiêu đốt.
Lúc này, ở sa mạc, Hạ Nhật Ninh đang chờ máy bay gửi bản vẽ về, Tiểu Thu và Tiểu Đông còn đang tập trung đối chiếu.
Đúng lúc ấy, máy bay bỗng nhiên dừng lại.
Tiểu Thu kêu lên một tiếng, Hạ Nhật Ninh lập tức hỏi: “Không đúng ở ở đâu à?”
Tiểu Thu giải thích: “Không bay qua được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745313/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.