Hắn bỗng nhiên cảm thất cực kì ghen tỵ!
Tại sao một cô bé thông minh nhanh trí như vậy lại không phải con của mình?
Ôi ôi ôi, chết tiệt thật, tại sao hắn lại có ý nghĩ này cơ chứ!
Sùng Minh bị Thẩm Hà dạy cho một trận, buồn bực hồi lâu.
Thẩm Hà từ trên giường nhảy xuống, đi chân trần chạy đến trước bàn, bê một chiếc hòm nhỏ cố gắng đi về phía Sùng Minh.
Nhìn dáng đi loạng choạng của cô bé, Sùng Minh chỉ lo rằng cái hòm nặng quá sẽ đè ngã cô bé.
Sùng Minh vươn tay, định nhấc Thẩm Hà lên.
Nhưng tay vừa vươn ra liền lập tức rút lại.
Hắn làm sao vậy?
Hắn không phải là ông trùm thế giới ngầm sao?
Hắn không phải là ma vương khủng bố của thiếu nhi sao?
Vì sao lúc này hắn lại cảm thấy con bé thông minh cực đỉnh nhưng ăn nói hư hỏng hệt như bố ruột nó thật là đáng yêu thế này?
Nhất định là hắn điên rồi!
Hắn ghét Hạ Nhật Ninh như vậy, sao có thể thích con gái hắn ta được?
Vì vậy, nhất định là hắn điên rồi.
Ha ha ha ha.
Cuối cùng Thẩm Hà cũng xách được cái hòm nặng trịch tới, mở hòm ra, cười rạng rỡ nhìn Sùng Minh: "Mợ ơi, mợ chải đầu cho con đi. Lát nữa cậu Thẩm Lục với anh trai về rồi. Chúng ta sẽ phải đi ăn cơm đó!".
Mợ. Mợ?
Sùng Minh vắt hết óc, muốn sửa lại xưng hô cho Thẩm Hà, nhưng sửa kiểu gì bây giờ?
Trơ mắt nhìn Thẩm Hà càng gọi càng thuận miệng, sau này liệu còn có thể đổi nữa không?
Sùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745136/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.