Thẩm Thất hỏi: “Nói đi, rốt cuộc các anh đã giao dịch điều gì với tộc trưởng Mạc?”
Mọi người đều không nói gì.
Mạc đại ca chủ động giải thích: “Thực ra từ lúc các em rời khỏi, chúng tôi đã đoán được kết cục này rồi. Nếu như Ella có thể giao ra được thì họ đã sớm ra tay rồi. Dù sao thì Ella cũng chỉ là một giáo sư đại học và nhà khảo cổ học, lại không phải nhân vật quan trọng nào, cũng không thể giấu đồ vật kín như vậy được.Với độ phủ sóng của nhà họ Mạc, muốn tìm ra cũng không phải là việc gì khó. Lúc tộc trưởng giữ Nhật Ninh lại tôi đã đoán ra được điều này. Chắc là tộc trưởng cũng biết vật này tám phần là không thể lấy lại. Nhưng ông ta cứ từ bỏ như vậy thì sẽ không can tâm. Vì vậy ông ta giữ Ella lại chính là đợi chúng ta tới.”
“Ồ? Phức tạp như vậy ạ?” Thẩm Thất ngơ ngác.
Vì sao đầu óc của những người này đều phức tạp như vậy nhỉ?
Quả thực không có lấy một người đơn giản?
À, ngoại trừ Lưu Nghĩa.
Đầu óc của cậu ấy còn đơn giản hơn mình.
Hạ Nhật Ninh gật đầu, biểu thị sự tán đồng với lời Mạc đại ca nói.
“Ông ấy đưa ra điều kiện gì?” Thẩm Thất hỏi: “Điều kiện gì quá khó ư?”
“Cũng bình thường thôi.” Hạ Nhật Ninh nhẹ nhàng xoa đầu Thẩm Thất, mắt phượng hiện lên sự cưng chiều: “Chỉ là chúng ta có thể phải ở lại đây mấy ngày. Yên tâm, chúng ta sẽ dẫn cô rời khỏi đây.”
Thẩm Thất gật đầu: “Em tin anh.”
Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/745098/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.