Triển Hiểu Lâm thấy Hạ Nhật Ninh cứ ngây ngô không hiểu gì, lập tức thấy rất tức giận.
Vừa định mở lời tiếp, Hạ Nhật Ninh đã nói: “chú ơi, đồ ăn ở đây chất lượng rất tốt đấy. Chú xem muốn ăn gì, cứ gọi thoải mái đi.”
Một câu nói, đã thành công dập tắt cơn tức giận trong người Triển Hiểu Lâm.
Mình còn chưa đến đây ăn cơm lần nào mà!
Mình còn còn chưa uống được rượu cực phẩm ở đây mà!
Bây giờ mà nổi nóng, thì sẽ không được ăn không được uống nữa mất?
Vì vậy, Triển Hiểu Lâm đã hạ cờ cất trống một cách hèn hạ.
Khóe miệng Hạ Nhật Ninh hơi cười lên.
Loại người như này, anh gặp quá nhiều rồi.
Vì một lợi ích bé như con muỗi cũng có thể bán rẻ linh hồn được.
Loại cặn bã như vậy, không đáng để làm mình tức giận
Nhân viên phục vụ nhanh tay đưa menu ra, Hạ Nhật Ninh dơ tay lên, nhân viên phục vụ liền để menu vào tay Triển Hiểu Lâm.
Triển Hiểu Lâm cẩn thận lật xem quyển menu mạ vàng, mỗi một món ăn trong đó đều có giá trên một triệu, món rau trộn giá rẻ nhất cũng phải tám trăm tám mươi ngàn.
Triển Hiểu Lâm nhìn bảng giá này không khỏi lè lưỡi.
Số tiền kiếm được trong một tháng của ông ta, cũng không đủ để ăn một bữa ở đây.
Bảo sao con gái ông ta ngày nào cũng bôi đầy phấn lên mặt để đi ra ngoài kiếm trai, nếu đúng thật có thể câu được đứa con rể giầu có, thì đúng là ông ta có thể dựng thẳng lưng lên huênh hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744936/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.