Khu chung cư nơi Triển Hiểu Lâm sinh sống, tổng cộng có ba đơn nguyên.
Ông ta sống ở đơn nguyên phía Đông.
Vừa bước vào cầu thang, ngay giữa ban ngày mà cũng có cảm giác rất tối tăm
Hạ Nhật Ninh lo lắng Thẩm Thất không nhìn rõ đường dưới chân, đã nắm lấy ngón tay của Thẩm Thất, dắt tay cô đi từ từ.
Thẩm Thất không từ trối.
Vì những thứ linh tinh dưới chân quả thật là rất nhiều.
Cả cầu thang đều chứa đầy đồ đạc.
Có một số đồ gia dụng cũ kỹ, có bếp than, còn có một ít củi đã chặt và một số đồ linh tinh.
Thỉnh thoảng lại có những đứa trẻ chạy lên chạy xuống.
Vì sự có mặt của ba người, không biết đã thu hút biết bao người đến vây xem.
Triển Hiểu Lâm đi trước, xua đuổi những đưa trẻ hóng chuyện, sau đó rất nhiệt tình dẫn Hạ Nhật Ninh đi lên trên.
Thẩm Thất có hơi chút không thích nghi với cảnh tượng trước mặt.
Trước đây tuy nhà không có tiền, nhưng dù sao Thẩm gia cũng chưa nghèo đến mức độ này.
Cho nên, cô chưa bao giờ đến khu bình dân.
Cô không ngờ tới, trong một thành phố, lại có môt khu cũ nát đến vậy, các tòa nhà ở đây không hề đảm bảo an toàn.
Nếu xảy ra hỏa hoạn, những cầu thang như này, chắc không mấy người có thể chạy thoát ra ngoài được.
Tự nhiên Thẩm Thất thấy lo lắng cho họ.
Dường như Triển Hiểu Lâm hoàn toàn không cảm thấy vậy là không ổn, tự nhiên lẩm bẩm: “các cháu cẩn thận đấy nhé! Nhà chú nghèo quá, cho nên các cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744935/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.