Lời nói của Thẩm Thất, làm cho vô số người có mặt ở hiện trường biến sắc tức thì.
Gương mặt của Thomas tức thì có thay đổi nhẹ, nhưng mà ngay sau đó liền trở về bình thường.
“Xem ra vị tiểu thư này đã biết được rất nhiều chuyện.” Thomas mỉm cười nói
Hạ Nhật Ninh, Phùng Mạn Luân cùng lúc thở dài.
Tiểu Thất vẫn còn rất non nớt.
Đối phó với lão cáo già Thomas này, sẽ bị thiệt thòi!
Hạ Nhật Ninh ngay lập tức nói: “mấy ngày nay trong trấn đều truyền tai nhau tin tức như vậy, chúng tôi không muốn biết cũng khó! Tiểu Thất là người có tính hiếu kì, nghe nói mọi người đi tìm người, cô ấy mới đi theo tới đây.”
Hạ Nhật Ninh nói dối giải vây cho Thẩm Thất, Thẩm Thất cảm kích nhìn anh.
Cô thật sự non nớt quá.
Thomas vẫn mỉm cười nhìn Thẩm Thất: “vậy cô gái cô có hứng thú muốn đi xem không?”
Thẩm Thất không dám nói bậy, liền quay qua nhìn Hạ Nhật Ninh.
Hạ Nhật Ninh trong mắt không giấu nổi ý cười.
Món đồ nhỏ của anh khi gặp chuyện người đầu tiên nghĩ đến là anh, anh cảm thấy rất vui.
Hạ Nhật Ninh nhìn Thẩm Thất gật đầu, biểu thị cô muốn nói gì thì cứ nói.
Thẩm Thất lúc đó mới lấy dũng khi nói với Thomas: “muốn chúng tôi tham gia, có lợi gì không? Dù gì việc này rất nguy hiểm. Hơn nữa tôi cũng không muốn chồng tôi mạo hiểm cùng các ông.”
Hạ Nhật Ninh rất hài lòng với câu trả lời của Thẩm Thất, gật gù tán thưởng.
Thomas bất giác cười nói: “vậy thì các vị đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744827/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.