Thẩm Thất cúi đầu nhìn chính mình, trong mắt cô gái này, cô quê mùa đến vậy sao? 
Không phải chứ, bộ quần áo cô đang mặc là thiết kế của thầy. 
Trên thị trường quốc tế cũng có giá hai trăm nghìn đô la. 
“Đúng là quái lạ mà! Tại sao có nhiều người quê mùa không biết điều muốn vào thành phố này vậy chứ?” Cô gái kia vẫn tiếp tục nói lời chua ngoa: “Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà! Ăn mặc quê mùa như vậy còn dám ăn Häagen-Dazs sao?” 
Thẩm Thất thở dài một tiếng, không định so đo với cô gái này, cô cầm túi quay người định rời đi. 
Nào ngờ đâu, cô gái này tiếp tục không buông tha: “Thành phố này của chúng tôi bị giảm tiêu chuẩn cũng chỉ vì những người như cô đó! Cút khỏi chỗ của chúng tôi đi, đừng hạ thấp đẳng cấp của chúng tôi nữa!” 
Thẩm Thất cảm thấy rất bực bội. 
Cô vô tội mà! 
Cô chẳng nói gì, cũng chẳng làm gì cả! 
Tại sao lại bị nhắm vào như thế? 
Lúc này, người dân xung quanh thì thầm to nhỏ với Thẩm Thất: “Cô gái à, tốt nhất là cô đi đi. Ngày nào con bé này cũng ở đây, nhìn thấy những người anh mặc không thời thượng thì cô ta sẽ mắng chửi người ta đó.” 
Thẩm Thất càng cảm thấy vô tội. 
Mặc dù bản thân cô là một nhà thiết kế gà mờ, nhưng cô cũng tốt nghiệp chuyên ngành mỹ học, là chuyên ngành chuyên đào tạo những stylist tạo hình cho giới thượng lưu đó, thầy cô còn là stylist đỉnh cao của thế giới nữa mà. 
Nếu nói cô không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744740/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.