Mấy người đàn ông phía sau trưởng thôn, giơ một loạt vũ khí lộn xộn không chính hiệu lên.
Còn bên này của Hạ Nhật Ninh, thuần một màu súng tiểu liên gọn đẹp.
Cường lực xuyên thấu, tầm bắn xa, độ chính xác cao.
Có thể chống cự mọi hoàn cảnh xấu nhất.
Trưởng thôn cũng biết loại hàng này, giây phút cô ta nhìn thấy vũ khí của đối phương, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
“Đừng kích động!” Trưởng thôn liền nói: “Có chuyện gì thì từ từ nói!”
Hạ Nhật Ninh vẫn nhìn trưởng thôn với dáng vẻ tươi cười.
“Thu hết vũ khí lại.” Trưởng thôn ra lệnh cho người của mình.
Lúc này, mấy người đó mới từ từ thu vũ khí lại.
Hạ Nhật Ninh khoát tay, mọi người cũng đồng loại thu vũ khí lại.
“Hạ tiên sinh rốt cuộc là ai?” Sắc mặt trưởng thôn vô cùng khó coi: “Có thể dẫn theo nhiều người lại mang theo nhiều vũ khí ra ngoài như vậy, các chi khác của Hạ gia có đặc quyền này không?”
“Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là... Tôi muốn nói chuyện làm ăn với cô.” Hạ Nhật Ninh nhanh nhẹn trả lời, dáng người cao ngất trong mưa, mông lung nhưng tuyệt đẹp.
“Không biết Hạ tiên sinh muốn nói chuyện làm ăn gì với tôi?” Sắc mặt trưởng thôn đầy vẻ chờ đợi, chỉ cần đối phương chịu nói chuyện, vậy thì dễ bàn bạc rồi.
“Nghe nói nơi này của cô có nhiều thứ tốt.” Khóe miệng Hạ Nhật Ninh khẽ nhếch lên một ý cười xấu xa: “Tôi bằng lòng trả giá cao để mua. Tiền không phải là vấn đề, chỉ cần cô mở miệng, chỉ cần cô chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744739/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.