Dưới hầm vô cùng trống rỗng. 
Toàn bộ đều dùng tấm thép dày mấy chục cm để chống đỡ. 
Thẩm Thất nhìn thấy một màu xanh um tùm trước mặt. 
Phòng thí nghiệm trên dưới gồm hai tầng, tầng thứ nhất toàn bộ đầu thuộc tầng trồng trọt. 
Trồng trọt những hạt giống vừa mới nuôi cấy ra được. 
Thẩm Thất đi xuyên qua những loài thực vật này, cứ cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy. 
“Bữa trưa mà chúng ta vừa ăn, được hái từ đây ra cả ư?” Thẩm Thất ấp úng mở miệng: “Nếu trên trái đất này xảy ra ô nhiễm sinh học tận thế, chúng ta cũng có thể sống một cách an toàn sao?” 
Tiểu Xuân và Tiểu Hà không nhịn được nữa, bèn cười phì ra. 
“Thiếu phu nhân, chắc cô cũng xem đủ rồi?” Tiểu Hà mở miệng nói: “Nhưng mà, nếu thật sự xảy ra những biến cố như vậy, thì hòn đảo nảy của chúng ta ngay đến việc chứa đựng mấy ngàn người cũng đều không có vấn đề gì cả.” 
Thẩm Thất kinh ngạc gật đầu. 
Lợi hại quá! 
Đi qua tầng một, liền xuống đến tầng hai. 
Thẩm Thất nhìn thấy rất nhiều người đang bận rộn trên chiếc bàn làm việc của mình. 
Bên cạnh mỗi người đều có một đống ống nghiệm và chất hóa học. 
Sau đó là một đống máy tính được xếp cạnh nhau, mỗi một máy đều đang quan sát trạng thái sinh trưởng của từng loại thực vật. 
Thẩm Thất cảm thấy mình thật sự đang được xem các thước phim về khoa học kỹ thuật vậy! 
A không, thước phim về nông nghiệp! 
Congo, là một quốc gia có sản lượng khoáng sản chiếm địa vị vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744705/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.