Trong lúc bọn họ đều đang lo lắng tìm kiếm cô, Thích Vi Vi đã đến Xishuangbana ở Vân Nam (Xishuangbana: dịch sang tiếng mình là Tây Song Bản Nạp, là châu tự trị của dân tộcThái, có khí hậu và tự nhiên ưu ái … là 1 khu du lịch nổi tiếng của VânNam Trung Quốc.),cô đã sớm muốn đến chỗ này rồi. Trướckia là bởi vì cha mẹ bận rộn, sau này lại bởi vì không cótiền, hơn thế nữa là vì phải chăm sóc mẹ cho nên mãi vẫn chưacó cơ hội. Bây giờ cô rốt cuộc cũng có thể đến nơi này.
Nhàn nhã tản bộ ở đây, nhìn thấybầu trời thăm thẳm, cây cỏ xanh um, một dòng suối chậm rãi chảy. Ngắm nhìn cả trai lẫn gái người dân tộc mặc phục sức dân tộc,cảm thụ được nơi này là một nơi xinh đẹp, bốn mùa như mùa xuân, tâm tình chưa bao giờ từng trải qua cảm giác thả lỏng cùngthoải mái dễ chịu như vậy. Rời xa cái nơi khiến cô phiền lòngkia là chính xác, ít nhất lúc này cô rất vui vẻ.
Cô quyết định ở lại nơi xinh đẹp này nghỉ ngơi, chờ đến khi nào muốn trở về thì sẽ trở về.
Nhìn thấy ở bên dòng suối, du kháchđang cười đùa, cô ngồi ở một bên lấy tay nhẹ nhàng gạt lên dòngnước suối trong suốt.
“Ba ba, con muốn nghịch nước.” Một bé trai xinh đẹp đáng yêu khoảng ba, bốn tuổi lấy tay kéo kéo taymột người đàn ông cao lớn ở bên cạnh, hưng phấn nói.
“Tiểu Minh, ngoan. Chúng ta không phảiđến để chơi, là đến để tìm mẹ con.” Người đàn ông ngồi xuốngdịu dàng nói.
Sắc mặt bé trai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220132/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.