Bà Uông nhìn thấy sắc mặt anh khó coi ngồi vào một bên quan tâm hỏi: “Con trai, sao vậy? Có phải đãxảy ra chuyện gì không?” Bằng không anh cũng sẽ không đột nhiêntrở về.
Uông Hạo Thiên nhìn bà, không muốngiấu diếm bà, lên tiếng nói: “Mẹ, thật xin lỗi. Lần này convề là muốn cùng Daisy nói chuyện ly hôn.”
“Ly hôn? Con thật sự đã nghĩ kỹchưa?” Bà Uông nhìn anh, trong lòng vẫn có chút do dự, hai nămqua mà bọn họ vẫn còn chưa có tình cảm sao? Từ lần trước Daisy trở về bà cũng đã mơ hồ cảm giác bất an, chỉ là, ly hônDaisy sẽ đồng ý sao.
“Đúng vậy, lần này con phải ly hôn.”Anh gật đầu, từ khi mới bắt đầu anh đã không muốn kết hôn vớiDaisy. Lúc đó kết hôn là bất đắc dĩ, hơn nữa bởi vì hiện tại anh không thể đợi.
“Haiz…” Bà Uông khẽ thở dài, khôngbiết nên nói cái gì. Bà không muốn con trai miền cưỡng, cũngkhông hi vọng Daisy khổ sở, có lẽ chính mình từ khi mới bắtđầu đã sai lầm rồi, không nên ép con.
“Mẹ, con biết mẹ lo lắng cho Daisy,con cũng không muốn thương tổn cô ấy. Nhưng lần này thật sựkhông còn cách nào khác, Vi Vi mang thai, mẹ muốn con của con phảilưu lạc bên ngoài sao?” Uông Hạo Thiên nói, anh biết mẹ rất mongđợi ẵm cháu, anh có thể tưởng tượng được.
“Mang thai?” Ánh mắt bà Uông lập tứctrợn to, trên mặt lộ ra vui mừng, tươi cười: “Vậy có phải nói mẹ sắp có cháu nội không?”
“Có thể nói như vậy, tuy nhiên cũngcó thể là cháu gái.” Khóe môi Uông Hạo Thiên cũng lộ ra mộtnụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220131/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.