Nhìn thấy Đàm Tiếu Tiếu rất tứcgiận, Phương Thải sửng sốt. Lúc này mới phát giác chính mìnhnói sai rồi, vội vàng giải thích: “Thật xin lỗi, cô Đàm. Tôikhông phải có ý đó, nhìn thấy cô, tôi chỉ là nghĩ đến mìnhhồi trẻ. Nếu vô ý mạo phạm đến cô, xin cô hãy tha thứ.”
Nghe được lời của cô coi như chânthành, Đàm Tiếu Tiếu cảm thấy có chút ngượng ngùng. Tục ngữnói ‘không đưa tay đánh người vui vẻ’, giọng điệu dịu đi một chút nói: “Cô Phương, tôi nghĩ giữa chúng ta không có gì hay để nói, vẫn là mời cô quay về đi.”
“Không, tôi muốn cùng cô nói chuyện. Cô có rảnh không? Chúng ta đổi địa điểm khác nói chuyện có đượckhông?” Phương Thải nói.
Thích Vi Vi nhìn xung quanh một chút,các bạn học đều đi rồi, đứng dậy nói: “Các cô ở đây nói đi.Tôi đi trước.”
“Cô Thích, cô không cần tránh. Chuyệncủa chúng tôi cô đều biết rõ, lại nói, tôi cũng không có cáigì đen tối trong lòng. Cô là bạn của cô ấy có lẽ có khả nănggiúp đỡ cô ấy.” Phương Thải nói với cô.
“Vậy …” Thích Vi Vi có chút xấu hổ, đi cũng không được mà không đi cũng không được.
Đàm Tiếu Tiếu vươn tay kéo cô ngồi xuống “Cô muốn nói gì thì nói đi, chúng tôi còn phải đi học nữa.”
“Được rồi.” Phương Thải ngồi xuốngđối diện các cô, mới mở miệng nói: “Tôi muốn đến nói cho côbiết Lý Tường anh ấy rất nhớ cô. Hiện tại anh ấy rất đau khổ, nghe nói anh ấy đến tìm cô, cô không gặp anh ấy sao?”
Nghe được anh ta rất khổ sở Đàm Tiếu Tiếu có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220109/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.